NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P120)
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Chương 47: Trà xanh khó húp, tay già đời để vuột
Câu hỏi ỡm ờ đồng dạng với khiêu khích, Lư Bình né tránh theo bản năng: “Vấn đề này đúng là tôi chưa từng nghĩ đến.”
Soái Ninh hờn dỗi: “Làm gì có chuyện ấy, chẳng lẽ trước kia anh chưa từng thích người khác phái nào và ảo tưởng sẽ kết hôn với cô ấy ạ? Nếu chưa từng có thì quá là không bình thường.”
Thiếu niên mười mấy tuổi luôn vì những ảo tưởng tuổi dậy thì mà nghĩ ngợi vẩn vơ về nữ thần trong lòng, việc phủ nhận đã từng có rung động thật trái với nhân tính.
Lư Bình che giấu mọi sơ hở, phân bua hết sức đứng đắn: “Hồi trẻ đúng là từng có những tơ tưởng này kia, nhưng đó chỉ là do hormone quấy nhiễu, không tính.”
“Hôn nhân là chuyện lớn cả đời, anh cũng sắp đến tuổi (tam thập) nhi lập rồi, cũng nên tính dần đi là vừa ạ.”
“Ha ha, chị cũng giống thế, bình thường chị có từng suy tính gì không?”
Giai thành thạo đá quả bóng, Soái Ninh đón đỡ thẳng tưng: “Tôi có nghĩ tới chứ, người đàn ông có thể kết hôn với tôi tuyệt đối không phải đám đỗ nghèo khỉ trong clip kia.”
Lư Bình mỉm cười hùa theo: “Ừm, gia cảnh chị tốt quá, tìm người môn đương hộ đối mới tạm phù hợp.”
“Không, thật ra tôi không mấy coi trọng dòng dõi tài sản của đối tượng đâu.”
Soái Ninh nhích ra một chút, nghiêng người đối mặt anh ta, đổi lấy cái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-noi-nghiep-chan-chinh/948833/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.