Chương trước
Chương sau
NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P95)
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
Chương 36: Phản kích nơi chân tường
Lư Bình lộ ra nụ cười kiểu cô nuôi dạy trẻ dịu dàng, giọng nói cũng giống như đang dỗ dành.
“Không có việc gì. Ninh tổng, chúng tôi điều tra rõ ràng cả rồi, ngày mai mở họp báo xong, mọi người trong xã hội đều sẽ biết chân tướng ngọn ngành.”
Soái Ninh khóc đến nấc nghẹn: “Bí thư Lư, anh bảo tôi trêu ai chọc ai, làm dự án chuyện gì cũng tuân thủ quy trình, không mảy may động chạm tơ hào gì của người dân trong thôn, kết quả bị hộ ngoan cố xúc phạm khắp chỗ, còn suýt nữa bị người ta thiêu sống. Lần này thấy ông Hoàng không có tiền chữa bệnh, còn chủ động bỏ tiền bỏ sức, ai ngờ lại bị cái tội danh bức tử người khác rơi vào đầu. Người ngoài kia đều mắng tôi táng tận lương tâm, có mấy người biết tôi oan ức đâu.”
Tiếng cô khóc càng vang, miệng lưỡi của Lư Bình càng mềm mỏng, liên tục nói: “Tôi biết, tôi biết, Ninh tổng, xin chị bớt giận, đừng nóng mà mệt hỏng người ra.”
Anh ta nhìn Thôi Minh Trí cười khổ đầy vẻ bất đắc dĩ, tiếp theo lại nói với người ở đầu kia điện thoại: “Làm việc khó tránh khỏi vô số loại phiền phức, lần này chị đúng là bị thiệt thòi rất lớn, tôi và huyện ủy, rồi cả các cán bộ xã Liên Hoa cũng gặp tai bay vạ gió tương tự, nhưng vấn đề có thể giải quyết kịp thời, vẫn đáng để gọi là may mắn còn gì.”
Soái Ninh ở đầu kia nhìn chằm chằm điện thoại làm mặt xấu, giai phúc hắc[1] này biết cô đang kể khổ nên cố ý so bì kể khổ, không chịu để người ta chiếm phần lợi tẹo nào.
Cô tiếp tục tung đòn, uốn giọng i í ư ứ, nói: “Bí thư Lư, hai ngày nay tôi khó chịu chết mất, đối ngoại còn phải vờ tỏ ra cứng cỏi, chỉ có lúc nói chuyện với anh mới có thể biểu lộ chân thật. Tôi đầu tư bao nhiêu tâm huyết vào dự án Hoa Quả Lĩnh và Tây Thành Lãnh Địa, anh hẳn cũng biết sơ sơ. Để phát triển được như hôm nay thật sự không dễ dàng gì. Nhưng phải chịu đựng nỗi nhục chưa từng gặp trong đời cỡ này, tôi thật sự muốn từ bỏ quách đi, nhưng nghĩ đến phụ lòng tin tưởng của anh, tôi vẫn phải cắn răng nín nhịn. Anh có thể lý giải nỗi nhọc lòng của tôi không ạ?”
Điện thoại mở loa ngoài, Thôi Minh Trí ở bên cạnh nghe thấy quá mùi mẫn, không ngừng gãi cổ nhìn ngó quanh quất.
Sắc mặt của Lư Bình không thấy tí khác thường nào, giống như ly nước chanh mới vắt, bỏ bao nhiêu đường vào cũng vẫn màu đó, kỹ năng đối đáp cong mềm mại cũng phát huy ổn định.
“Ninh tổng, mọi người là bạn bè, tâm trạng của chị đương nhiên tôi thấu hiểu. Chị là nhà đầu tư chất lượng tốt của Thước Châu chúng tôi, cống hiến rất nhiều cho công cuộc phát triển kinh tế huyện tôi. Về mặt phối hợp hỗ trợ chúng tôi còn thiếu sót, khiến chị gặp phải một chút bất tiện. Sự việc lần này cũng cho chúng tôi một lời cảnh báo to lớn, sau này nhất định sẽ đề phòng cẩn thận để công tác cơ sở đúng lúc đúng chỗ, sáng tạo hoàn cảnh đầu tư thoải mái an toàn hơn cho nhà đầu tư…”
Nghe Lư Bình giở giọng quan chậm rãi ngâm nga, Soái Ninh coi túi đồ uống trong tay thành anh ta, bóp một phát phọt nước.
Chụy sắp bị chúng nó xiên thành giá đựng dao, lại bị nó nói giảm nói tránh thành “gặp chút bất tiện”. Nếu mày chịu suy nghĩ cho chụy thêm chút, giúp chụy dẹp đám điêu dân trên cái mảnh đất ghẻ ở xã Liên Hoa kia, chụy làm gì phải rơi vào cảnh đã đéo ăn được miếng thịt dê nào còn bị hôi rình cả người?
Nhưng nếu cô là Lư Bình, cô cũng sẽ không liều mình vì đối phương. Hai người thuộc hai chiến tuyến khác nhau, vì lợi ích của mỗi bên mà suy tính, đều ước gì lấy người khác làm bậc thang, đạp lên đi đến chỗ cao. Có phải yêu đương đâu mà coi trọng hy sinh vì nhau!
Nghĩ như vậy, tâm lý liền trở nên bình thản.
Lư Bình còn phải về huyện ủy gặp mặt cấp trên. Trước khi đi, anh ta xin hộ Thôi Minh Trí cái điện thoại đang bị cảnh sát giữ. Thôi Minh Trí lại nói chuyện với Soái Ninh, xin cô chỉ đạo thêm một bước.
Soái Ninh bảo: “Anh đừng tin lời Lư Bình, việc này không phải họp báo một buổi là giải quyết được đâu, cứ chờ mà coi, ngày mai xong rồi vẫn còn loạn nữa.”
Cô biết rõ hệ sinh thái trên mạng, có thể đoán trước hướng đi của các phe cánh thế lực, hạ một đống mệnh lệnh cho tay trợ lý còm, dặn hắn chia thành bước để thực thi.
Hôm sau, huyện ủy Thước Châu, tỉnh ủy tỉnh A, chuyên viên ủy ban kỷ luật trung ương phối hợp tổ chức cuộc họp báo, thông báo kết quả điều tra với các nẻo truyền thông. Lư Bình đại diện cho bên tham dự hội nghị lên tiếng, nội dung chia làm ba phần:
1. Qua điều tra xác minh, Bất động sản Quan Vũ trong quá trình triển khai dự án ở xã Liên Hoa chưa từng có biểu hiện hành vi vi phạm pháp luật trái với quy định nào. Công ty này quả thật đã từng tiến hành đàm phán giải phóng mặt bằng ở thôn Liên Diệp. Vì một số hộ trong diện di dời đặt ra yêu cầu quá cao, vượt quá dự toán ngân sách cho dự án của Quan Vũ, xét đến vấn đề chi phí, Quan Vũ quyết định bỏ qua kế hoạch giải phóng mặt bằng thôn Liên Diệp, lựa chọn ở nơi khác tiến hành dự án. Quyết định trên là sách lược kinh doanh bình thường của một công ty, Bất động sản Quan Vũ cũng như huyện ủy Thước Châu, chính quyền xã Liên Hoa chưa bao giờ làm tổn thương lợi ích của người dân thôn Liên Diệp trong việc giải phóng mặt bằng.
2. Bởi vì Quan Vũ thay đổi phương án, kế hoạch giải phóng mặt bằng ở thôn Liên Diệp bị hủy bỏ. Một người dân trong thôn là ông Hoàng Bảo Lâm từng nhận lời con trai là Hoàng Tiểu Cường rằng sẽ dùng khoản tiền đền bù để mua nhà ở huyện lị Thước Châu. Sau khi việc giải phóng mặt bằng thất bại, Hoàng Tiểu Cường vì cha không thể giữ lời hứa mà nảy sinh cãi vã. Ông Hoàng Bảo Lâm vì thế mà bị sốc mạnh, uống thuốc độc tự sát ở nhà, được người nhà đưa đến phòng khám ở khu phố Liên Hoa, cùng ngày chuyển lên bệnh viện Nhân Dân huyện Thước Châu. Lúc đó, tình trạng của ông Hoàng Bảo Lâm nguy hiểm nghiêm trọng, phía bệnh viện kiến nghị người nhà chuyển lên bệnh viện khác có điều kiện chuyên môn tốt hơn. Hoàng Tiểu Cường lấy lý do không thể gánh vác chi phí điều trị, đưa ra ý kiến từ bỏ việc cứu chữa, bị chị gái là Hoàng Tiểu Đan phản đối. Tổng giám đốc Bất động sản Quan Vũ Soái Ninh biết chuyện, chủ động phái người đưa Hoàng Bảo Lâm chuyển lên khoa Hồi sức tích cực Bệnh viện Nhân Dân số 1 thành phố Đông Hưng cứu chữa, cũng chi trả toàn bộ chi phí điều trị. Việc này đoàn điều tra đã xác minh với vợ ông Hoàng Bảo Lâm là bà Thân Thúy Hương cùng con gái Hoàng Tiểu Đan, lấy được bằng chứng, hoàn toàn là sự thật. Do đó, tin trên mạng về việc Hoàng Bảo Lâm bị Bất động sản Quan Vũ và cán bộ xã Liên Hoa bức bách dẫn đến tự sát chỉ là lời đồn. Trước mắt, kẻ bịa đặt Hoàng Tiểu Cường đã bị cảnh sát tạm giữ, vụ việc đang được điều tra làm rõ.
3. Ngày 25 tháng 5, cán bộ xã Liên Hoa xác nhận có phát sinh sự kiện xô xát đông người, nhưng không phải là dân làng đưa thỉnh nguyện tập thể về việc giải phóng mặt bằng như trên mạng đồn đại. Nguyên nhân sự việc là buổi sáng hôm đó, tổng giám đốc Bất động sản Quan Vũ đưa nhân viên về xã Liên Hoa xem xét mặt bằng, bị cháu bé Lý Tráng Tráng con trai anh Lý Gia Dũng ném bùn làm hỏng bộ quần áo trị giá 170 ngàn tệ. Soái Ninh yêu cầu người giám hộ của Lý Tráng Tráng bồi thường thiệt hại, bí thư đảng ủy xã Liên Hoa Ngưu Bảo Hà, trưởng công an xã Lữ Kiều tiến hành hòa giải cho hai bên ở ủy ban xã. Buổi trưa, Soái Ninh cùng mẹ Lý Tráng Tráng là chị Điền Tố Lan và bà nội là Lý Phượng Hoa đã thỏa thuận hòa giải xong. Tuy nhiên, khi hai bên đang muốn rời đi, Lý Gia Dũng kéo theo mấy chục tên côn đồ ở các thôn lân cận lên ủy ban xã bao vây Soái Ninh. Soái Ninh và nhân viên cùng nhiều cán bộ nhân viên ủy ban xã bị bao vây trong sân. Đến buổi chiều 2h17’, những người bao vây tràn vào ủy ban đập phá, làm hư hỏng nhiều tài sản công và tư, còn tồn tại những hành vi trái pháp luật như đe dọa bạo lực, phóng hỏa vân vân. Trưởng công an huyện Hầu Đại Lực dẫn theo đại đội cảnh sát cơ động huyện đến kịp thời, bắt giữ 46 đối tượng vi phạm bao gồm Lý Gia Dũng. Trải qua thẩm vấn, nhóm nghi phạm đều thành khẩn nhận tội, có bằng chứng là video thẩm vấn và bản ghi khẩu cung do họ tự tay ký, đưa ra cho các phóng viên xem tại chỗ, chào đón truyền thông phân biệt thật giả.
Đoàn điều tra còn công bố một đoạn video an ninh ghi cảnh bọn Lý Gia Dũng tràn vào ủy ban xã, hình ảnh rõ nét cho thấy đám côn đồ bao vây văn phòng bí thư chửi bới đập phá, căn bản không phải là đưa thỉnh nguyện hợp lý chính đáng như lời đồn.
Một loạt bằng chứng dẹp tan nghi ngờ của nhóm dân mạng có lý trí, nhưng lời đồn vẫn chưa dừng ở đó. Gần hai ngày sau, trên mạng xuất hiện “bằng chứng phạm tội mới” của Bất động sản Quan Vũ.
(Hết phần 95, xin mời đón đọc phần 96. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)
- -----
Chú thích:
1. Phúc hắc là khái niệm xuất phát từ giới ACG - hoạt hình truyện tranh game - của Nhật để chỉ những người vẻ ngoài hiền lành vô hại nhưng bên trong lại nhiều mưu mẹo gian xảo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.