Chương trước
Chương sau
Trong đại điện ma khí lượn lờ, đủ loại yêu ma quỷ quái nhìn chằm chằm vào một con quạ đen trắng đang run lẩy bẩy giữa đại điện, trong mắt đầy vẻ ngờ vực.

Ma tôn ngồi trên cao, đôi mắt hung ác nham hiểm chuyển từ Hoa Linh Cơ sang Tộc trưởng quạ: “Nếu con quạ nhỏ này thực sự lợi hại như ngươi nói, nói tốt nói xấu gì cũng có thể sinh ra vận rủi, vậy nàng ta chắc chắn sẽ trở thành vũ khí hủy diệt giúp bản tôn thống nhất Tu chân giới."

Tộc trưởng quạ dập đầu: "Chỉ cần tôn chủ cần đến thì cả tộc quạ đều sẵn sàng đầu rơi máu chảy vì tôn chủ, tuyệt đối không sợ chết!"

Nói xong còn dùng chân đá Hoa Linh Cơ một cái.

Hoa Linh Cơ phủ phục trên mặt đất, kinh hãi kêu to: "Tuyệt đối không sợ chết!"

Có lẽ do âm thanh quá non nớt nên khiến đám yêu ma quỷ quái xung quanh khinh thường cười khẽ.

Ma tôn cũng cười: "Thể hiện chút đi, để bản tôn xem nàng ta có năng lực thế nào."

Nói xong, hắn vung tay lên, một luồng ma khí nồng nặc từ lòng bàn tay bắn về phía Hoa Linh Cơ, bao lấy nàng.

Ma khí mở ra một kết giới nhỏ, cách ly Hoa Linh Cơ ở bên trong.

Nàng không nhìn thấy cả điện toàn yêu ma quái dị, cuối cùng cũng bình tĩnh lại đôi chút.

Trời ạ, xấu muốn chết, thật là đáng sợ.

Sao yêu ma nếu không phải nửa thú nửa người, thì cũng là người không ra người quỷ không ra quỷ thế? Lẽ nào Ma tôn ban thưởng cho nàng hóa hình cũng sẽ là nửa chim nửa người?

Hoa Linh Cơ còn đang miên man suy nghĩ thì một con rắn độc to lớn xông từ trong ma khí ra, lao thẳng về phía nàng.

Bài kiểm tra của Ma tôn vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn. Không có nhiệm vụ, không nói tiếng nào, thậm chí còn trực tiếp đưa nàng vào tình thế nguy hiểm, rõ ràng là muốn xem năng lực của nàng đến đâu.

Hoa Linh Cơ giật mình đập cánh, nhưng con rắn độc rất dài, rất to, cho dù nàng có bay lên không trung cũng khó trốn.

Con rắn độc này rõ ràng không phải sinh vật bình thường, nó có chút tu vi, Hoa Linh Cơ bị áp chế thảm hại.

Nàng nói mấy câu xấu xa, nhưng đối với rắn độc mà nói, đó chỉ là một câu nói vui đùa không nhẹ không nhột, hoàn toàn không có hiệu quả.

"Ngươi bị rụng răng nọc!”

"Ngươi bị đâm trúng bảy tấc!”

"Ngươi bị trật khớp hàm dưới! Huhuhu... rắn có xương hàm không nhỉ..."

"Xì ——" Con rắn độc khinh thường nhìn chằm chằm Hoa Linh Cơ, phun lưỡi ra, sau đó há to miệng, dường như đang muốn bày tỏ: Mời Hoa Linh Cơ đích thân vào trong miệng nó cảm nhận xem nó có xương hàm không, xương hàm của nó có trật khớp không.

Hoa Linh Cơ hốt hoảng bay loạn xạ, luống cuống không biết nên bay đi đâu.

Nhìn thân hình dài ngoằng của con rắn độc mà lòng xót xa.

Chơi rắn tham ăn (*) thì vui đấy, nhưng nếu nàng không phải đồ ăn cho nó thì vui hơn... Á, rắn tham ăn?

(*) Rắn tham ăn: tên một trò chơi.

Linh cảm chợt lóe lên, Hoa Linh Cơ không kịp suy nghĩ, vội vàng kêu lên: "Cơ thể của ngươi sẽ bị thắt thành rất nhiều nút chết! Bảy tấc cũng thắt nút chết! Thắt nút kiểu Trung Quốc!"

Mắt thấy con rắn độc nhanh chóng đến gần, lưỡi đã liếm tới lông đuôi của Hoa Linh Cơ, bỗng nhiên, con rắn độc không thể di chuyển tới trước được nữa.



Hoa Linh Cơ sợ chết khiếp bay đến chỗ xa nhất, thấy cơ thể rắn độc bị quấn thành cái nút thắt thật thì không khỏi mở to hai mắt nhìn.

Con rắn độc tức giận dùng sức kéo cơ thể trườn lên. Da rắn trơn trượt, chỉ cần trượt đến phần đuôi thì tự nhiên là cởi được nút thắt.

Nhưng mà, Hoa Linh Cơ đã hạ lời nguyền "nút chết", con rắn độc trườn bò cả một lúc lâu vẫn không thể thoát ra.

Trong cơn giận dữ và bất lực, con rắn độc điên cuồng trườn quanh kết giới.

Mặc dù thần linh trên trời dưới đất ở thế giới này không biết nút thắt kiểu Trung Quốc là gì, không thể thực hiện được ước nguyện của Hoa Linh Cơ, nhưng cơ thể con rắn độc vẫn bị thắt thành càng nhiều nút.

Cuối cùng, "rắc rắc" vài tiếng, mấy đốt sống chỗ nút thắt bị gãy, rắn độc hoàn toàn nằm nhũn trên mặt đất!

Khi con rắn độc không nhúc nhích được nữa thì ma khí xung quanh lại dâng trào, con rắn độc biến mất, Hoa Linh Cơ lại nhìn thấy Tộc trưởng quạ, Ma tôn và một đám yêu ma.

Nàng "quạ" một tiếng rồi nhào vào lòng Tộc trưởng: "Con rắn lớn quá!"

Tộc trưởng quạ dùng cánh vỗ vỗ đầu quạ của nàng, ngẩng đầu nhìn Ma tôn: "Tôn chủ, con quạ nhỏ này không chỉ có thiên phú, hơn nữa còn rất thông minh."

Ma tôn gật đầu, hết sức hài lòng: "Được. Lại xem hiệu quả nói tốt có giống chuyện xấu không."

Hắn vừa nói xong thì gọi một gã Ưng vệ từ một bên đại điện ra: “Ưng vệ tinh mắt thính tai, cách xa mấy chục dặm cũng đã có thể phát hiện con mồi nhỏ. Hiện tại bản tôn ném ra một trăm viên đan dược, năm mươi viên màu đen, năm mươi viên màu đỏ. Bản tôn muốn hắn ngậm đan dược màu đỏ về, ngươi nghĩ hắn có thành công không?"

Hoa Linh Cơ mở to hai mắt, không chút nghĩ ngợi đáp: "Nhất định sẽ thành công. Ngay cả ta cũng làm được mà!"

Lời vừa ra khỏi miệng, nàng nhớ ngay tới vô số lần chúc phúc ủng hộ lại báo hại người ta của mình ở kiếp trước thì vội ngậm miệng lại ngay, rầu rĩ không thôi.

Chắc là... sẽ không linh nghiệm đến vậy đâu nhỉ?

Đây chính là ưng yêu, còn là ưng yêu có thể làm vệ binh cho Ma tôn! Xác suất 50% mà còn ngậm sai, nói không chừng sẽ bị đuổi việc luôn ấy nhỉ?

Bản thân Ưng vệ cũng cười: "Tôn chủ dùng việc này để kiểm tra năng lực của con quạ con này, thật là quá làm khó nàng rồi. Năm đó thuộc hạ có thể làm vệ binh cho tôn chủ, là lấy một viên đan dược đỏ duy nhất trong ngàn viên!"

Bản tôn cũng không nói nhảm nữa, vung tay ném ra một trăm viên đan dược.

Trong nháy mắt, ưng yêu tự tin ngậm một viên trên không trung!

Khi nhả vào tay nhìn ——

Mẹ nó!

Lập tức sợ đến mặt mũi trắng bệch.

Ngậm sai rồi, là đen!

"Đùng" một tiếng, ưng yêu quỳ xuống: "Thuộc hạ vô năng!"

Không nghĩ tới, Ma tôn chẳng những không giận mà còn rất vui vẻ, vỗ vỗ tay vịn vương tọa, cười to nói: "Không phải lỗi của ngươi! Ha ha ha! Vậy quạ con kia, lại đây!"

Nhìn thấy tôn chủ vẫy tay với Hoa Linh Cơ, Tộc trưởng quạ vội vàng đẩy nàng lên trước.

Hoa Linh Cơ run rẩy, bay vào lòng bàn tay của Ma tôn.

Huhu, nhìn gần còn đáng sợ hơn. Mặc dù là mặt người, nhưng nước da lại trắng xanh, đầy hoa văn đáng sợ, hai mắt đen thui, không phân biệt được tròng trắng tròng đen.

"Tôn, tôn chủ."



"Ngươi tên là gì?"

"Hoa Linh Cơ."

"Linh Kê? Tên rất hay, ngươi linh hơn gà nhiều."

Hoa Linh Cơ:...

Không dám hé răng sửa lời Ma tôn.

"Ngươi chỉ là một con quạ nhỏ, chẳng những có thể thành công nguyền rủa yêu xà cấp một, còn có thể khiến rắn độc mất đi năng lực chiến đấu, đã rất rất giỏi rồi! Nhưng bản tôn thực sự không ngờ rằng, vậy mà năng lực của ngươi cũng có thể có tác dụng với yêu ma Ưng vệ cấp ba! Đủ có thể thấy thiên phú của ngươi cao cỡ nào!"

Mặc dù được Ma tôn rất đáng sợ, rất mạnh mẽ khen ngợi, nhưng Hoa Linh Cơ vẫn cười gượng, chẳng thấy vui chút nào.

Huhu, nàng chỉ muốn làm một người tốt... quạ tốt thôi.

"Đương nhiên, với năng lực hiện tại của ngươi thì cũng chỉ có thể gây ảnh hưởng đến Ưng vệ trong những việc nhỏ nhặt như ngậm sai đan dược thôi, không thể làm hại Ưng vệ giống như đã đối phó với rắn độc. Bây giờ bản tôn ban cho ngươi hình người, sau khi hóa hình phải tu hành thật tốt, công lực chắc chắn sẽ tiến bộ vượt bậc."

"Đa tạ Ma tôn!"

Nghe thấy mình cuối cùng cũng có thể hóa thành người, Hoa Linh Cơ mới vui vẻ hơn.

"Ầm" một tiếng, ma khí trào ra từ trong lòng bàn tay Ma tôn, lập tức bao phủ lấy Hoa Linh Cơ, bao bọc nàng bay ra khỏi lòng bàn tay Ma tôn, lơ lửng giữa không trung.

Từng chút từng chút, quả cầu ma khí màu đen ngày càng lớn hơn, cuối cùng hình thành cơ thể một nữ tử.

Lúc Hoa Linh Cơ biến hóa, Tả hộ pháp mắt xanh bỗng nghĩ đến gì đó, kích động nói với Ma tôn: "Tôn chủ, chúng ta có thể lợi dụng con quạ con này, thúc đẩy thiếu chủ quay về Ma cung không?"

Sắc mặt Ma tôn thoáng nghiêm lại, nhìn Tả hộ pháp: "Ý của ngươi là..."

"Thiếu chủ chấp mê bất ngộ, muốn tu luyện đại đạo của Nhân tộc. Vì để dụ thiếu chủ ra mà tất cả kế hoạch đối phó Nhân tộc của chúng ta đều bị Nhân tộc phá hỏng. Nhưng bây giờ đã có quạ con này, khả năng xui xẻo bẩm sinh của nàng ta không phải là thứ Nhân tộc có thể dễ dàng phá hủy!"

Lời này vừa nói ra, cả đám yêu ma quỷ quái lập tức phấn chấn.

"Đúng vậy! Chỉ cần bảo quạ con này tìm được thiếu chủ, cho dù thiếu chủ làm cái gì cũng sẽ xui xẻo, phá hỏng chuyện tốt của thiếu chủ. Đợi đến khi thiếu chủ tu luyện ở Nhân tộc không thuận lợi, thậm chí còn gây họa cho Nhân tộc. Không lâu sau, dù thiếu chủ có chịu về Ma cung hay không thì chắc chắn Nhân tộc cũng sẽ không buông tha cho thiếu chủ!"

"Chúng ta cũng không cần phải vắt óc suy nghĩ cả ngày xem làm thế nào để dẫn thiếu gia quay về ma đạo nữa. Dùng con quạ con này, vừa ít sức vừa đỡ tốn thời gian, là chúng ta có cơ hội nghênh đón thiếu chủ quay về rồi!"

Bọn thuộc hạ ngươi một câu ta một câu làm Ma tôn không khỏi kích động.

"Con của ta... Con của ta có hy vọng quay về ma đạo rồi!"

Trong quá trình biến hóa, Hoa Linh Cơ vừa chịu đựng đau đớn do biến hóa mang đến, vừa lắng nghe đám yêu ma bên ngoài thảo luận, có thể nói là giày vò cả thể xác và tinh thần.

Làm gì vậy hả!?

Làm gì vậy hả!?

Nhân tài là để dùng như vậy sao?

Hả!?

Nếu lợi dụng nhân tài như thế thì nàng cần phải chúc phúc thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.