Hẻm núi ngang dọc, bình nguyên hoang vu ngàn dặm.
Vô số lốc xoáy cuồng loạn như cơn giận của trời, chấn nhiếp giữa đất trời, giống như có thể nghiền nát tất cả. Mây đen chiếm giữ trời cao, che khuất bầu trời, càng giống như che lấp tiên đạo ở trong lòng mọi người.
Sau khi tiến vào bí địa mới, rất nhiều tu sĩ ngơ ngác nhìn cảnh vật trong bí địa, không biết nên đi đâu.
Khoảnh khắc Hoa Linh Cơ bị đưa vào trong bí địa mới, lập tức bị gió cuốn bay lên không trung như cánh diều, ngũ quan bị gió phả cho biến dạng, kinh hoảng kêu lên: “A —— thả ta xuống, phụt!"
Gió ùa vào đầy miệng, không mở nổi mắt.
Đột nhiên, trong gió truyền đến một tiếng thì thầm: "Nha Nữ đừng hoảng, ta đang nghĩ cách cắt đứt dây thừng."
Là Phong Ma Bình!
Hoa Linh Cơ vui mừng khôn xiết. Vậy mà hắn lại âm thầm theo sau để bảo vệ nàng!
Nghĩ đi nghĩ lại, Phong Ma Bình từng nói, hắn chỉ có thể phát huy thực lực khi hoàn toàn hiện thân, nếu không dưới dạng gió chỉ có tác dụng trinh sát.
Nếu hiện thân thì phải chống lại đám người Tích Minh tông hợp lực tấn công nhỉ?
"Phong, Phong Ma Bình, ngươi ngươi cẩn thận một, một chút. Hay, hay là... chờ một chút nữa đi, bây giờ ta vẫn ổn... ổn lắm." Hoa Linh Cơ bị gió lớn cuốn lúc lên cao lúc xuống thấp, độ kích thích không khác gì chơi vũ trụ bay (*),mà còn là vũ trụ bay mất kiểm soát, đang điên cuồng nhảy disco.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760402/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.