Tiểu nha đầu nằm trên đất cát toàn thân bẩn thỉu, khắp người đầy vết thương nhỏ, không mở mắt ra được, khóc nghẹn ngào: "Y Duyệt tiên tử... Hu hu hu, cuối cùng ta cũng gặp được các ngươi..."
Ngay lập tức khiến một đám tu sĩ Trình Tiên môn đau lòng không thôi.
Mấy nữ tu vội vàng chạy tới đỡ Hoa Linh Cơ dậy, kiểm tra và trị liệu cho nàng: "Sao ngươi lại rơi vào đây?"
Sở Huyền Dịch nghiêm túc rũ đứng một bên, yên lặng đánh giá Hoa Linh Cơ, cau mày không nói lời nào.
Hoa Linh Cơ nức nở mở mắt ra, thấy trong đám tu sĩ này không có bóng dáng mấy người Cảnh Á Thanh của Tích Minh tông thì vội vừa tức vừa hận mách: "Là đám người Tích Minh tông kia! Ta bị lạc đường ở ngoài, không khéo lại hỏi trúng cứ điểm của Tích Minh tông, lại gặp phải bọn Cảnh Á Thanh, bọn họ trói ta lại... ném vào bí địa!"
Bỗng chốc, mọi người ồ lên.
Ở đây còn có tu sĩ của các môn phái khác, có người đã chứng kiến, đều ra mặt: "Hóa ra là tiểu nha đầu này! Ta đây đi theo Tích Minh tông vào trong bí địa, quả thật nhìn thấy Cảnh Á Thanh dùng dây thừng trói một nữ tử, ép buộc kéo nàng ta vào bí địa."
"Nhìn nha đầu này tu vi chẳng được nhiêu, rốt cuộc Tích Minh tông hận nàng ta đến cỡ nào mới ném nàng ta vào đây chứ?"
"Nhưng mà nếu như có thù hận thì sao không lén xử lý luôn, hà tất gì phải đưa vào bí địa?"
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760394/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.