Hoa Linh Cơ bồn chồn không yên.
Nàng biết mà, cái vận may này sao có thể dễ dàng tìm được thiếu chủ như thế?
Nhớ lại trước đó Sở Huyền Dịch một mình vào cung điện dưới lòng đất thăm dò, nàng nhận được tin thiếu chủ truyền đến, ngoại trừ cái đó ra thì không còn manh mối nào để nghi ngờ nữa, nàng lại không khỏi muốn tự nhủ mình đừng nghĩ nhiều.
Vậy mà vị thiếu chủ đáng ghét kia cũng giả giọng để truyền tin như nàng! Nếu hắn không giả giọng, chắc chắn nàng có thể tìm được hắn ngay lập tức!
"Phong Ma Bình, xem ra thiếu chủ cũng muốn kéo dài thời gian, hắn hoàn toàn không muốn trở về Ma cung."
"Ừm, vậy tiếp theo ngươi định làm thế nào?"
Phong Ma Bình không hề thất vọng, dù sao thì hắn đã được trải nghiệm nhiều hơn Hoa Linh Cơ, hiểu rõ ép thiếu chủ xuất hiện khó đến cỡ nào, cho nên đã lường trước được kết quả này.
Hoa Linh Cơ ủ rũ: "Kế hoạch của chúng ta không thể thực hiện được rồi, đành phải mặc kệ thiếu chủ, trước lo cho cái mạng nhỏ của mình trước vậy. Vừa rồi ta dùng thiên lôi đánh trọng thương một con lang yêu khổng lồ, bây giờ còn phải ở cạnh đám tu sĩ nhân loại."
Nàng vừa dứt lời, Hà Minh Tước vừa trải qua một phen chiến đấu sống chết đẫm máu, bị thương nặng bay về, cả người bê bết máu, tranh thủ thời gian chữa trị hồi phục.
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Hoa Linh Cơ, hắn còn cười toe toét: “Sợ hả?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760389/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.