Ban đầu Hoa Linh Cơ nghe giọng điệu của Sở Huyền Dịch thì đoán tình trạng của hắn cũng không tệ lắm, nhưng bây giờ lại nghe hắn nói không biết bao lâu mình mới có thể khỏi hẳn thì lại cảm thấy lo lắng.
Xem ra thiếu chủ thực sự bị thương rất nghiêm trọng.
“Đại sư huynh, huynh thật chăm chỉ. Ta phải noi gương huynh. Thế này đi, ta ngồi đây tu luyện, bế quan với huynh!”
Nói xong, Hoa Linh Cơ dứt khoát ngồi xuống bên ngoài kết giới, trông có vẻ như nhất quyết muốn bầu bạn bên cạnh.
Thực ra là đang lo không thể kịp thời phát hiện tình trạng của thiếu chủ.
Nghe thấy nàng nói như vậy, Sở Huyền Dịch ở trong phòng rất cảm động, nhưng cũng rất sầu não.
Hắn định đợi màn đêm buông xuống, lén lẻn ra ngoài tông môn tìm một nơi rộng rãi để chữa thương, hiện tại có thần gác cửa này ngay trước cửa phòng... Hắn phải làm sao bây giờ?
"Linh Cơ, tâm tính muội không ổn định, ở đây chỉ sợ sẽ khiến tâm thần ra rối loạn, chi bằng về chỗ ở của muội tự mình tu luyện cho thỏa đáng."
"Tâm tính của ta không ổn định? Tâm tính của ta rất ổn định mà! Đại sư huynh, huynh yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy huynh, nếu ta quấy rầy huynh thì ta là heo!"
“Ài.” Sở Huyền Dịch thở dài: “Đừng nói heo như vậy.”
“Ồ… Hả???”
Hoa Linh Cơ vừa mới đả tọa tu luyện ở trong sân của Sở Huyền Dịch được một lúc thì ngoài sân bỗng truyền đến tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-nguoi-cung-chieu-su-muoi-mieng-qua-den/2760292/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.