Edit: Hamano Michiyo
Nguồn: Tử Vi Các
(Giải thích tên chương: Nguyên gốc là ‘Bổn điểu tiên phi bất toán văn’, tức là chim ngốc sợ không kịp nênphải bay trước, hay cũng có nghĩa là người chậm chạp biết mình sức yếunên phải hành động trước)
Sau này, đồng chí Giản Tiệp trải qua những thử thách thủy hỏa khókhăn đã lớn lên trở thành một thế hệ quản đốc tốt của thôn Tây Khẩu,đương nhiên, những chuyện này là về sau mới nói. Còn bây giờ quản đốcTiểu Giản vẫn là một con cừu non, một lòng một dạ muốn nâng cao kỹ năngPK trên bàn đàm phán của mình.
Vậy thì, muốn một người mới với sức học không khả quan, chỉ số thôngminh cũng không được tốt lắm cải thiện loại kỹ năng cao cấp này, phảidùng cách nào đây? Rất đơn giản, chỉ bốn chữ thôi: giáo dục nhồi vịt.
Đường Vũ Ngân làm người tuyệt đối là kẻ hạ lưu cấp cao, ném mười cuốn sách thật dày lại, dùng một câu ‘đọc hết chỗ đó, trong vòng một tuần,tôi dạy em cách đùa chết bọn chúng’, chỉ trong chớp mắt đã làm bùng lênkíp nổ báo thù của bạn nhỏ Giản Tiệp.
Có cái mục tiêu này, Giản Tiệp lập tức giống như được uống xăng, phát huy hết mười phần công suất của vũ trụ nhỏ.
Chỉ vì cái cảm giác đen tối thoải mái ‘một tuần sau có thể đùa chếtbọn chúng’ mà quản đốc Tiểu Giản xưa nay luôn chú trọng chất lượng giấcngủ cũng không còn cảm thấy khó chịu vì tiếng chó sủa đến tê tâm liệtphế lúc nửa đêm kia, cũng không phát điên vì những tiếng tạp âm của xeba bánh ầm ầm tiến vào chợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ngoai-cuoc/30872/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.