Thánh tử trẻ tuổi mặc quần áo màu tuyết trắng, trên người mang hương hoa mới nở lúc tinh mơ.
Nơi từng đặt giá treo cổ nay lại đốt lửa cháy hừng hực. Khi đôi chân trần của cậu đi đến gần, hơi nóng bỏng người cũng theo gió phả vào mặt.
Các tín đồ ngồi dưới đài nhìn cậu.
Họ tin rằng tuy bề ngoài của vị Thánh tử này bình thường nhưng nhất định có một linh hồn đủ thuần khiết, không ai cảm thấy rằng ngọn lửa này có thể giết chết cậu. Đại giáo chủ nói với mọi người, đây là vinh quang Thần ban chi dòng họ Brande. Tựa như Thánh tử trước, cậu cũng có mái tóc màu vàng nhạt như ánh dương, trong tiếng hát của bọn trẻ, trên người thiếu niên bước đến ngọn lửa như lóe lên một vầng hào quang mê người.
Chỉ có người phụ nữ nhà Brande đang rơi lệ. Bà ôm một bó hoa trắng, cúi thấp đầu, từ đầu đến cuối đều không hề giương mắt nhìn con bà.
Họ thấy thiếu niên đưa tay về phía ngọn lửa, trên mặt mang nụ cười bình thản, sóng lửa ấy liếm láp da thịt cậu, dần dần nuốt chửng cậu vào bụng.
Quần áo trắng đã cháy đen, tóc vàng bị cuốn xoăn lại, đều biến thành tro bụi theo thời gian trôi đi.
Cái chết của cậu tuyệt đối không phải lỗi của giáo đường, chỉ vì lòng cậu bị nhiễm bẩn, linh hồn không đủ tinh khiết thôi.
Trong cơn đau xem chừng không ai chịu nổi ấy, Vino nắm lấy bàn tay trong ngọn lửa hừng hực của Ác Ma.
Nước mắt cậu bị hơi nóng hong khô rồi.
Ác ma khẽ mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ngo-loi-voi-than/216764/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.