Thần rủ lòng thương cô thiếu nữ nơi tháp cao thổ lộ hết tiếng lòng với Thần. Khi bóng tối vô tận của buổi đêm bao trùm lên cả vương quốc, Thần sẽ thu lại cánh chim trắng, ôm thân mình yếu mềm của thiếu nữ vào lồng ngực lạnh buốt của mình.
Hắn là thần của sự công bằng, phước lành ban cho chúng sinh trong thành trấn đều là bình đẳng.
Nhưng từ khi trong lồng ngực thần có trái tim biết đập kia, Thần đã không kiềm chế được thiên vị tình yêu của Thần cho người yêu mình. Đó là sai ư? Vì khi Thần có thiên vị, các tín đồ đã từng nhận được ân huệ lại bắt đầu quở trách Thần bất công.
Họ bảo Thần dùng cánh đổi lấy người yêu của Thần, Thần cũng làm theo. Thần ngã xuống trong giáo đường trải kín hoa tươi nơi các tín đồ thờ phụng mình, máu vàng tung tóe lên hoa hồng, lông vũ trắng tinh tứ tán khắp nơi. Thần yếu ớt cầm cổ tay thiếu nữ, nhìn vào đôi mắt ngấn lệ đầy day dứt của nàng, trái tim bị xuyên thủng đang bỏng rát đau đớn, nhưng khi nắm chặt tay người yêu, Thần lại không cảm thấy cô độc nữa.
“Nàng sẽ lên thiên đường.” Thần khẽ khàng vỗ về nàng, “Bởi vì ta yêu nàng.”
Vino nhìn vầng trăng tròn vẹn ngoài cửa sổ, lòng ngổn ngang trăm mối. Cậu bấm tay tính toán, cứ mãi cảm thấy rằng mình sẽ chết rất nhanh thôi.
Cậu đã nhận ra cải cách mà tân phái làm từ nguyện vọng của các tín đồ rồi.
Có lẽ giáo chủ đã biết mình giết Thần rồi, bọn giáo chúng cũng rõ vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-ngo-loi-voi-than/216762/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.