Lưu Ly nhìn Thái Niểu đang choáng váng lại nhìn mấy chai rượu còn lại trên bàn, bắt chước Thái Niểu đổ hai ly rượu vào miệng. Tự mình ngửi thấy hà hơi ra mùi rượu mới cảm thấy OK nằm bò bên cạnh bàn, thầm cầu nguyện: Bí thư Bạch cũng tới đi, Bí thư Bạch cũng tới đi.
Khoảng hơn mười phút sau, Trương Cảnh Trí mới cùng Bạch Kỳ Trấn tới nơi, nhìn thấy Thái Niểu say bất tỉnh nhân sự, sắc mặt Trương Cảnh Trí lạnh chẳng khác gì dưới 0 độ C, dọa Lưu Ly đang giả say cũng ngồi thẳng lên mà giải thích, “Phó thị trưởng Trương, tôi có khuyên Tiểu Điểu uống ít thôi....” Nhìn sắc mặt Phó thị trưởng Trương đen lại, Lưu Ly lại không dám nói nữa.
Trương Cảnh Trí trực tiếp chặn ngang ôm lấy Tiểu Điểu, đi được hai bước quay đầu liếc mắt nhìn Lưu Ly đang rụt cổ lại, sắc mặt hòa hoãn một chút, “Cám ơn cô ở cùng với Tiểu Điểu, cô cũng uống say không ít, để Bí thư Bạch đưa cô về vậy.”
Lưu Ly chỉ nghe để Bí thư Bạch đưa cô về..., lập tức mở cờ trong bụng, không ngừng gật đầu. Chờ Trương Cảnh Trí vừa đi cô quay đầu lại híp mắt cười nhìn Bạch Kỳ Trấn.
Bạch Kỳ Trấn cũng cười, thầm nghĩ cô bé này thật kỳ quái.
Tài xế chở Trương Cảnh Trí về, Bạch Kỳ Trấn cùng Lưu Ly đi ra chau mày bất đắc dĩ. “Đi thôi, tôi tiễn cô về.” Giơ tay lên vẫy xe taxi.
Lưu Ly chớp mắt, “Nhà tôi rất gần, không cần gọi xe đâu, đi bộ về cũng được.”
“Rất gần?” Bạch Kỳ Trấn nhớ tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/96257/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.