Thái Niễu nhìn hai người đang vận động trên giường, Não côtrống rỗng vài giây, đợi đến khi cái loại cảm giác đau đớn trong lòng làm cho nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, cô cũng không còn kịp suy nghĩ cái gì nữa, thân thể đã run lẩy bẩy, cho dù là dùng sức che miệng lại, cũng không che lấp được tiếng nức nở của mình.
Cùng lúc đó, bên trong nhà vang lên tiếng cô gái thét chói tai, giống như phim điện ảnh truyền hình, nam nữ trên giường hoảng hốt dùng drap bao lấy cơ thể mình lại. Thái Niễu cho là mình sẽ xông lên đánh đôi cẩu nam nữ này rồi dứt khoát xoay người rời đi, nhưng bước chân lại nặng như trì, cô đứng ở cửa, nhìn Từ Lương Cẩm luống cuống từ trên giường nhảy lên, chật vật mặc quần, sau đó dùng chăn mỏng che lại cho cô gái trên giường, rồi xoay người dùng sức kéo cô ra khỏi phòng ngủ, đóng cửa phòng.
Giam cô gái kia ở bên trong, kéo cô đi ra bên ngoài. Một cánh cửa ngăn cách, lại làm cho Thái Niễu không dám tin những gì cô vừa nhìn thấy, trải qua chân thật như vậy, thoáng như cơn ác mộng.
Không biết Từ Lương cẩm là quẫn bách hay là tức giận, tuỳ tiện mặc một cái áo sơ mi, kéo Thái Niểu ra bên ngoài, giọng điệu kiên quyết không cho cự tuyệt, "Chúng ta đi ra ngoài nói."
Thái Niễu không biết Từ Lương Cẩm muốn dẫn cô đi đâu, cô bây giờ căn bản không có cách nào để suy nghĩ, đầu cùng chân giống nhau dường như trong cái chớp mắt đó đều nặng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/96246/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.