Sau khi tiễn cả nhà Thái Niểu về, Trương Ngọc Thành nấu cà phê cho cả Trương Cảnh Trí, trong nhà chỉ có hai người bọn họ uống cà phê, những người còn lại đều uống trà.
“Cậu út, cháu đến muốn lấy tiền đổi lời nói lúc nãy.” Cả người Trương Ngọc Thành lưu manh.
Trương Cảnh Trí bảo anh ngồi xuống, từ trong ngăn kéo lấy một phần văn kiện, “Đủ đổi lấy người nói của cháu đi!”
Trương Ngọc Thành mở văn kiện ra, nhìn lướt qua một cả mặt mày hớn hở, gấp sổ sách lại, cười hỏi: “Giá trị lớn như vậy quả thật quá lợi cho cháu, không phải là chỉ đối lấy mấy lời nói đơn giản như vậy, nói đi.” Cậu út nổi tiếng là người không chịu làm ăn thua lỗ, anh cũng không tin là cậu út cho anh hưởng lợi nhiều như vậy mà chỉ đổi lấy mấy lời nói đơn giản như thế.
“Thái Bằng sắp tốt nghiệp, cậu đã trao đổi qua với nó, cũng đã nhìn phiếu điểm đại học của nó, tiểu tử đó rất thông minh, là một người đáng chiêu mộ. Nhưng, ba Thái người kia cháu cũng biết, nguyên tắc hàng đầu, Thái Bằng có chí lớn, lại thiếu hụt cơ hội.”
“Cậu muốn cháu cho cậu ta cơ hội?”
“Cháu khoông phải là vẫn luôn có kế hoạch bồi dưỡng nhân tài sao! Điền tên cậu ấy vào danh sách đi du học trong công ty cháu, không phải là việc gì khó.”
Trương Ngọc Thành cười một tiếng, “Cậu út à, cháu là đường đường chính chính đưa nhân viên ra nước ngoài học tập rèn luyện, là muốn bồi dưỡng nhân tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/3081719/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.