Thái Niễu về nhà dĩ nhiên là muốn đi Trương gia thăm Trương phu nhân, nên đã mua một giỏ hoa lan mà Trương phu nhân thích nhất, sáng sớm theo mẹ đến Trương gia.
“Bà nội, tiểu Điểu đến thăm người nha!” Thái Niểu nghịch ngợm chưa vào nhà đã nghe thấy tiếng, Trương phu nhân vừa xuống lầu đã thấy cô không khỏi cao hứng.
“Ai u, Tiểu Điểu, mau tới cho bà nội xem một chút.” Trương phu nhân kéo Tiểu Điểu ngồi xuống, vừa ôm vừa nhìn cô, “Cơm Cảnh Giang nhất định là không ngon, xem này Tiểu Điểu đã gầy thành cái dạng gì rồi! Ba con đầu óc bị hỏng rồi, lại an bài con ở một nơi không tốt.” Trương phu nhân nói xong liền thở dài một cái.
Thái Niểu cười cười, nũng nịu gọi, “Bà nội.”
Trương phu nhân nghe cô gọi cũng không nhịn được cười, “Nhà đầu này, lúc nào cũng hiểu chuyện. Tối nay ở lại ơn cơm với ta, cậu con cũng vừa mới về tới đó.”
“Cậu cũng về?” Thái niểu ngạc nhiên hỏi.
“Cháu được về, mà cậu không được về sao?”
Nghe thấy tiếng nói Thái Niểu nhìn qua, vừa đúng lúc Trương Cảnh trí đi xuống, khó thấy được hắn ăn mặt tùy ý như vậy không như ở Cảnh Giang luôn luôn là nghiêm túc. “Cậu, con nghĩ là công việc của cậu rất nhiều.”
“Công việc nhiều đến đâu cũng có ngày nghĩ, cậu cũng không phải là người máy.” Trương Cảnh Trí cười nói, xoay người chào hỏi mẹ Thái, “ Cô giáo Vu, đã lâu không gặp.”
“Đúng là đã lâu không gập.” Vu Việt cười cười. “Tin thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-moi-tuc-gian/3081660/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.