“Tiểu thư, cô không sao chứ?” Một thanh âm thâm trầm vang lên, là tiếng Anh thuần khiết.
Lâm Duyệt lắc đầu, không có ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó bưng lên ly nước trái cây tận lực uống một ngụm hết sạch. Vị cay trong miệng tức thời dịu đi không ít, nhưng vẫn là khó chịu đến mức làm cho nàng muốn khóc.
Nam nhân kia bắt lấy cánh tay của nàng, có ý muốn ôm lấy thân hình đang lắc lư của nàng. Chính là tay vừa chạm tới Lâm Duyệt, thân mình Lâm Duyệt liền đột nhiên bị tiến nhập vào một vòng ôm ấp.
Nam nhân kia sửng sốt, nhìn đến người kia là Mạc Lặc Nghị Phàm sau đó chỉ nhẹ nhàng mà gật đầu một cái , giống như không có chuyện gì lại mở miệng nói chuyện với người khác.
“Làm sao vậy? Bảo bối?” Mạc Lặc Nghị Phàm đau lòng nhìn đôi mắt phiếm đầy sương mù của nàng, bàn tay ấm áp vuốt ve khuôn mặt của nàng, dừng ở nàng hỏi.
Lâm Duyệt biết bản thân giờ phút này nhất định đã trở thành tiêu điểm của toàn hội trường, nàng cảm giác được tầm mắt phẫn nộ của Cameron phu nhân, cũng cảm giác được tầm mắt lo lắngcủa tam phu nhân , còn có biết bao là ánh mắt hận học của bọn người kia. Như thế, nghẹn ngào nói: “Em, chân đau… Em nghĩ muốn đi nghỉ trước…”
Nàng không nói cho hắn, trong lòng nàng đau, trong lòng khó chịu, như vậy sẽ chỉ làm cho người ta bảo nàng là hẹp hòi, không biết suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3237063/chuong-151.html