Tức giận cùng ủy khuất dâng lên trong lòng nàng, cuối cùng ngưng tụ lại thành lệ viền quanh hốc mắt, dưới ánh đền ne-on đối điện với hàng trăm khuôn mặt đang cười vô cùng khoa trương, nàng bắt đầu cảm thấy hoảng hốt.
Nâng mắt nổi giận đùng đùng, nhìn khuôn mặt đẹp trai đang tươi cười của Phạm Tư Ân, đây là nam sinh mà từ năm nhất trung học … đến giờ …. Nàng vẫn mê luyến hay sao? Nam sinh mà nàng tôn sùng như ánh mặt trời hào hoa phong nhã hay sao?
Thời khắc này, Lâm Duyệt liền đột nhiên thanh tỉnh, phần thiện cảm còn dấu trong thâm tâm trong nháy mắt biến mất, thậm chí còn cảm thấy được khuôn mặt này ác tục khiến người ta ghê tởm.
Thi Tiểu Hân thật vất vả mới ngừng cười, lau nước mắt nhìn vẻ mặt xấu hổ của Lâm Duyệt đang đứng trong đám người phía xa cười cười nói: “Lâm Duyệt Phạm học trưởng nói chỉ cần cậu học bộ dáng con chó nhỏ sủa lên ba tiếng, hôm nay Phạm học trưởng liền cùng cậu nhảy một điệu, cơ hội hiếm có nhé.”
Nói xong lại là một trận tiếng cười lớn của những nữ sinh khác, Phạm học trưởng nắm bàn tay mảnh mai của Thi Tiểu Hân cười nói: “Chẳng lẽ em lại mong muốn anh nhảy cùng cô gái khác sao?”
“Người ta là thích nghe Lâm Duyệt sủa tiếng giống chó thôi.”
“AAAAAAA………… !” Lâm Duyệt hét lên một tiếng, hai tay bịt lỗ tai ngồi xổm trên mặt đất nước mắt khuất nhục tuôn ra như vỡ đê Hoàng Hà, trong nháy mắt nước mắt đã tràn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-vi-thanh-nien/3236940/chuong-28.html