Tôi ngập ngừng dừng lại trước một cánh cổng màu xanh thật lớn, bên trong là ngôi biệt thự với lối kiến trúc sang trọng nhưng quá im lìm. Những chậu cây cảnh bày ngoài sân dù có vẻ được chăm sóc thường xuyên nhưng sao vẫn tạo một cảm giác thê lương, buồn bã. Tôi lấy hết can đảm nhấn chuông cửa, một tiếng “dinh dong” vang lên và bàn tay tôi cũng theo đó trở nên lạnh ngắt.
Một người phụ nữ ăn mặc bình dị mà tôi đoán là người giúp việc từ trong nhà tất tả chạy ra nhưng không vội mở cổng, hỏi tôi: “Chị tìm ai?”
“Cô cho cháu hỏi đây có phải là nhà bác Hoa không ạ?”
Người phụ nữ gật đầu: “Đúng là nhà bà Hoa rồi. Chị tìm bà ấy sao? Nhưng bà ấy được con dâu đưa đi khám lại rồi, chưa về đâu.”
Thấy người phụ nữ không có ý định mở cửa, tôi đành nói: “Cô mở cửa cho cháu vào được không ạ? Cháu đến thăm bác Hoa với cháu nội bác ấy.”
Nghe thế người phụ nữ mới ra mở cửa cho tôi vào. Bên trong nhà càng rộng hơn, chưa tính đến diện tích cả nhà, riêng cái phòng khách cũng đã to bằng cả căn nhà tôi đang ở. Nội thất đều là đồ gỗ đắt tiền, trên tủ kính còn bày đầy những chai rượu quý.
“Chị uống nước gì để tôi đi lấy.” Người phụ nữ đợi tôi ngồi xuống ghế rồi mới cẩn thận hỏi.
“Cô cho cháu xin cốc nước lọc được rồi ạ!” Tôi mỉm cười.
Người phụ nữ không nói gì, lặng lẽ đi vào lấy nước. Lúc đi ra mới lại hỏi tôi: “Chị là gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-trinh-trang/536661/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.