Mặc dù không hiểu tại sao đột nhiên Cường lại hỏi thế nhưng tôi vẫn trả lời thành thật: “Tôi chẳng bao giờ may mắn rơi vào trường hợp đó đâu.”
“Nhưng đây là nếu, là nếu cơ mà. Vân sẽ chọn ai?”
Tôi không suy nghĩ, trả lời luôn: “Thì chọn người phù hợp với mình.”
“Thế nào là phù hợp?” Cường vặn vẹo.
“Phù hợp từ lối sống đến hoàn cảnh sống, có thể là cùng lớn lên trong một hoàn cảnh hoặc là có gì đó tương đồng.”
“Tại sao?”
“Vì khi chọn chung sống với một người nên chọn người cùng hoàn cảnh sống, như thế mới dễ dàng hiểu nhau.”
Không thấy Cường nói gì, tôi cũng không để ý lắm, chỉ thở dài hỏi một câu vu vơ: “Mà cậu có cảm thấy cuộc sống này giả tạo quá không?”
“Cậu có biết tại sao thời ông bà hay bố mẹ chúng ta, người ta sống thật với nhau hơn không?”
Một câu hỏi không đợi câu trả lời, Cường nói luôn: “Bởi vì thời đó chẳng có gì cả, ai cũng như ai, không có nhiều vật chất như bây giờ để mà lợi dụng nhau. Còn bây giờ, mối quan hệ đem lại rất nhiều lợi ích, tiền bạc là công cụ, lợi dụng lẫn nhau chính là quy luật sống của hiện tại. Nếu không có quan hệ tốt, không bám trụ tốt sẽ dễ dàng bị đá khỏi cuộc chơi. Hiện thực tàn nhẫn thế đấy!”
Những lời nói ấy của Cường đến giờ tôi vẫn còn nhớ rõ mồn một. Càng trưởng thành thì tôi lại càng cảm thấy những lời Cường nói hoàn toàn đúng, nhưng lúc đó tôi còn quá trẻ để hiểu được.
“Mà thôi, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-trinh-trang/536629/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.