🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thoáng một cái ngôi nhà của bố mẹ tôi đã hiện ra trướcmắt, cây nhãn lâu năm trước nhà xòe tán rộng in bóng xuống sân gạch nhưmuốn ôm lấy căn nhà nhỏ, che đi cái nắng oi bức của buổi trưa hè. 

“Mẹ ơi, nhanh lên! Ông ngoại kìa!” Con trai tôi quẫy quẫy hai cái chân đang quắp bên hông tôi và hô lên.

“Biết rồi, ông ngoại con không đi mất đâu mà lo.”

Thúy cười, véo mũi thằng bé: “Cái thằng ranh này, ông ngoại nó có khác, tinh thế.”

Lúc đi vào tôi mới nhìn rõ bố đang ngồi uống nước chè cùng anh Trí dướigiàn cây thiên lý. Con chó nhỏ mà Tuyên nuôi nhảy lên vẫy vẫy đuôi mừngchúng tôi. 

Anh Trí nhìn ba chúng tôi mỉm cười: “Chào em! Chào cháu, Bo.”

Bo vẫy vẫy tay: “Cháu chào chú Trí. Ông ngoại!” Rồi lập tức rời khỏi tôi và chạy đến sà vào lòng ông ngoại.

“Anh đến lúc nào thế?” Tôi hỏi.

“Anh mới sang thôi.”

Tôi không bất ngờ khi thấy anh Trí ở đây vì bố mẹ tôi thỉnh thoảng lạimời anh sang ăn cơm, chẳng cần hỏi tôi cũng hiểu rõ ý tứ của bố mẹ tôithế nào. Tôi cũng không để ý nhiều, coi anh như một người anh trong nhà. Anh Trí là con trai thứ, bố mẹ anh ở với vợ chồng anh cả, thành ra saukhi ly hôn anh chỉ có một mình. Bố mẹ tôi xưa nay vẫn rất quý mến anhnên cứ hay gọi anh sang chơi dù chúng tôi ở khác làng, không thì rảnhrỗi anh cũng sang chơi cờ với bố tôi. 

Còn chưa chờ tôi giới thiệu, Thúy đã lên tiếng làm quen trước: “Anh là anh Trí phải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-trinh-trang/536627/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.