Ông Phát trưởng làng ngồi xuống rồi nói:
— À thì là cái chuyện mồ mả hôm trước ông nói với tôi đấy, cả ngày hôm nay tôi cũng đi hỏi khắp nơi trong làng. Cũng có ít manh mối, nhưng mơ hồ lắm..Đa phần chẳng ai nói được chính xác cả. Tôi đang định ngày mai sẽ huy động đám trai làng đi tìm ở cái khu đất chung của cả hai làng. Có một cụ nói hình như ngôi mộ được chôn ở khu đó. Nhưng nói thế chứ khu đó cũng rộng, cả một khu trồng cây keo tai tượng, rồi mương rạch bao quanh. Nhưng cố mà tìm vậy…?
Nhấp ngụm nước ông Phúc vừa rót ông Phát nói tiếp:
— Thế nên tôi sang đây bảo ông một tiếng, xem ông có mời được thầy nào giỏi thì thử mời xem. Nếu lỡ có tìm thấy mộ cũng phải có người biết mà làm lễ chứ. Làng này thầy có nhưng chẳng ông nào dám động vào đâu. Nghe qua mộ của hai người ăn trộm năm xưa chắc cũng bay mất hồn rồi.
Ông Phúc cũng không biết nên vui hay buồn, bản thân ông Phúc đã biết ngôi mộ đó nằm ở đâu nhưng giờ nói ra liệu có sao không..? Hơn nữa như Tư nói ở đó rất nguy hiểm, đã vậy con quỷ còn chưa bị giết. Nếu để lộ ngôi mộ một là đánh động đến con quỷ, hai là đưa người dân vào chỗ nguy hiểm. Ông Phúc đáp:
— Tôi chỉ sợ lại tìm không đúng mộ thì mất công lắm…Mà đêm qua không thấy có chuyện gì hay là yên bình rồi ông nhỉ..?
Ông Phát nói:
— Mới chỉ có một đêm yên lặng thôi, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-quy/581352/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.