🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông Phúc nhìn Tư với vẻ mặt đầy lo lắng khẽ hỏi:

— Cậu…cậu…chắc chứ..?

Tư lưỡng lự:

— Tôi…tôi chắc, mà bây giờ cũng không thể làm khác được. Tôi chỉ nhớ một lần nhìn sư phụ cho một thằng nhóc ăn cái viên này. Nghe mẹ nó nói thằng nhóc bị chảy máu trong, dạng như nội thương. Mà tôi cũng không nhớ là viên màu đen hay màu nâu nữa. Trước giờ tôi không học mấy cái này…Tôi chỉ học cách xem mả, bốc mộ, rửa xương, đào huyệt….

Ông Phúc tròn mắt:

— Thế lỡ cậu cho thầy uống sai thuốc thì sao..?

Tư đáp:

— Dù sao cũng là thuốc, không bổ ngang cũng bổ dọc….Còn hơn để thầy tôi nằm như thế này. Hơn nữa nếu thầy mà không tỉnh mọi chuyện chưa xong đâu, ông cũng nghe thấy còn gì…

Ông Phúc không dám cản nữa bởi những lời Tư nói là đúng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Tư khẽ đẩy miệng thầy Tàu mở ra rồi đưa viên thuốc vào, nâng đầu thầy tàu dậy Tư cho thầy uống chút nước xong nhẹ nhàng hạ xuống. Chỉ có một bài thuốc là Tư rõ nhất đó là thuốc chữa xương cốt. Bởi chính Tư đã được sư phụ dùng loại này bó cho trong một lần bị rạn xương khi nhấc quan tài ra khỏi huyệt.

Thứ thuốc màu trắng trắng nhuyễn như vôi này là một loại thuốc dùng để đắp khi gãy xương. Lập tức Tư đắp thuốc vào tay cho sư phụ, sau đó dùng nẹp cố định những phần bị gãy rồi băng bó lại. Tuy nhiên Tư làm khá vụng về, làm xong Tư lau mồ hôi hột khẽ nói:

— Không biết mình cố định

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-quy/581350/chuong-24.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.