Thấy bà hàng nước hỏi ông Phúc lắc đầu ngao ngán, uống tiếp ngụm chè chát ông Phúc thở dài:
— Thì cô ngồi đây còn lạ gì nữa, chuyện động trời thế cơ mà…? Cô cũng nhìn ông trưởng làng đấy, hớt ha hớt hải chạy cuống cả lên.
Bà hàng nước nói tiếp:
— Mà sao tôi vừa thấy hai người đi với nhau cơ mà. Chắc đi tìm manh mối hả, thế có phát hiện được gì chưa..? Tôi bảo nhỏ cái này này, có phải trong làng đang nghi ngờ một gã thầy bùa rất già làm phải không..?
Ông Phúc đáp:
— Họ mới chỉ nghi vấn vậy thôi chứ làm gì có bằng chứng đâu..?
Bà hàng nước nhìn xung quanh rồi khẽ nói:
— Tôi không nhớ rõ nhưng bận đâu dăm bảy ngày trước có hai người một già một trẻ vào quán tôi uống nước. Chắc chắn không phải người làng này, nghe đâu nói là ông cháu đi tìm người thân bên làng Hạ, người ông nhìn già lắm, già hơn cả tôi nhiều chắc phải tầm 80-90 tuổi, người cháu thì độ 30 thôi.
Ông Phúc nghe thấy vậy nghĩ ngay đến thầy Tàu, ông nói:
— Thật…thật vậy ạ….Mà thế thì cũng đâu nói lên điều gì…?
Bà hàng nước tiếp tục:
— Đã không biết người ta nói cho còn tinh vi, bà lão này ngồi dưới gốc đa này ngót nghét cũng đã mấy chục năm rồi nhé. Trong cái làng, à mà không phải nói là trong cả hai cái làng này không có chuyện gì tao không biết. Tại sao, tại sao tao nói họ đáng nghi…Biết vì sao không…?
Ông Phúc lắc đầu, bà hàng nước lấy tay quẹt một đường quanh vành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-quy/581345/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.