Cố Thiên Sơn nhìn vào kính xe thấy cô ngồi đằng sau, nét mặt đượm buồn, anh cũng không muốn hỏi gì thêm, anh tập trung lái xe.
Lục Mỹ Đình ngả đầu vào kính xe, ánh mắt nhìn xa xăm, đối với câu nói lúc nãy của Cố Thiên Sơn cô thật sự không biết trả lời như thế nào, giây phút người đàn ông đó chạm vào môi cô, cô vẫn còn thấy nhờn nhợn.
Cô khẽ nhăn mặt, nhắm nghiền mắt, hai tay bấu víu vào nhau.
Kít.
Chiếc xe dừng trước cổng biệt thự.
Gia nhân đã đứng chờ sẵn.
Cố Thiên Sơn bước xuống, đi tới mở cửa xe cho cô nhưng cô đã tự mình mở cửa đi một mạch vào trong, trước sự ngơ ngác của Cố Thiên Sơn.
Cô đi một mạch lên phòng.
Cô đóng sầm cửa, bật khóc, nước mắt lăn dài trên gò má.
Cố Thiên Sơn đi qua phòng cô đưa tay gõ cửa nhưng có điều gì đó làm anh khựng lại, anh xoay người đi vào phòng.
Anh đi qua phòng con gái, hé cửa thấy con gái đã ngủ, anh đóng cửa trở về phòng.
Căn phòng tối om, anh thắp ánh đèn mờ rồi không kịp thay quần áo mà nằm dài trên giường, chắp tay lên trán.
Anh nhớ lại nụ hôn anh trao cô lúc nãy, anh nhẹ nhàng đặt tay lên môi, trái tim anh quả thật đang thổn thức.
“Chẳng lẽ mình yêu cô ấy rồi sao? Làm sao có thể…”
Cố Thiên Sơn thở dài, rồi nằm trằn trọc cả đêm.
Mặt trời đã lên tới đỉnh núi, những tia nắng len qua khe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-hop-dong-cua-con-gai-toi/3000079/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.