“Cảnh sát trưởng, tôi có việc phải về nhà. Có tin tức gì hãy báo ngay cho tôi biết.”
Nói rồi, Cố Thiên Sơn đứng dậy rời đi, anh lái xe với tốc độ khẩn trương, anh vẫn liên tục gọi vào số của Lục Mỹ Đình nhưng không có kết quả.
Brừm!
Gia nhân nghe tiếng xe dừng chiếc cửa, vội vàng chạy ra.
“Cậu chủ, cậu về rồi.”
“Có chuyện gì?”
“Cô… Mỹ…”
“Mỹ Đình đã về rồi sao? Cô ấy đang ở đâu?”
Cố Thiên Sơn vừa nói vừa bước nhanh vào trong nhà, anh đứng hình mất vài giây, điều làm cho anh ngạc nhiên chính là không phải Lục Mỹ Đình quay về mà Mỹ Mỹ, cô ấy đã quay trở lại với bộ dạng xơ xác, trên người lấm lem.
“Chồng yêu, anh về rồi.”
Mỹ Mỹ đi đến bên cạnh Cố Thiên Sơn, cầm lấy tập tài liệu của anh.
Cố Thiên Sơn không để ý đến Mỹ Mỹ, liền hỏi quản gia Lục Mỹ Đình.
“Quản gia Hà, Mỹ Đình đâu?”
“Cô ấy vẫn chưa về.”
Cố Thiên Sơn gương mặt lạnh băng đi thẳng lên trên lầu, sang phòng Tiểu Bối.
Nhìn thấy Tiểu Bối ngủ ngon với gấu len mà Lục Mỹ Đình đã móc tặng cho cô bé. Cố Thiên Sơn càng thêm lo lắng và đau lòng. Anh đi sang phòng làm việc riêng của mình.
“Thiên Sơn, anh có thể tha thứ cho em và cho em một cơ hội để chăm sóc anh và con gái Tiểu Bối của chúng ta được không? Em rất muốn anh cho em một cơ hội.”
Mỹ Mỹ tự ý mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-hop-dong-cua-con-gai-toi/3000022/chuong-45.html