Nước F.
Sau khi Lục Mỹ Đình biết được thuốc uống và thuốc tiêm hằng ngày Diệp Sung đã cho cô sử dụng, chính là thuốc làm giảm trí nhớ chứ không phải thuốc bổ.
Lục Mỹ Đình không chấp nhận được cuộc sống giam cầm, khắc nghiệt này. Lục Mỹ Đình quyết định giả vờ mất trí nhớ trong một thời gian để chuẩn bị cho kế hoạch của mình.
Một suy nghĩ nảy lên trong đầu Lục Mỹ Đình.
“Mỹ Đình, mày không thể tiếp tục sống như vậy nữa. Mày không thể để bản thân và đứa bé bị áp đặt và bị tước đoạt như thế này. Mày cần tìm cách thoát ra và tìm lại cuộc sống của mình.”
Rắc!
Cửa phòng được mở ra, Diệp Sung bước vào gương mặt vô cùng nham hiểm. Diệp Sung đến gần.
“Mỹ Đình, anh không biết mình phải nói như thế nào cho em hiểu. Nhưng anh muốn nói với em rằng, anh yêu em, anh không thể sống thiếu em. Em có thể cho anh một cơ hội để bên cạnh em được không?”
Lục Mỹ Đình bắt đầu vai diễn của mình, cô giả vờ mất trí nhớ. Cô vừa nói vừa vò đầu bứt tóc.
“Đây là đâu? Tôi đang ở đâu? Tại sao tôi lại ở đây? Anh là ai?”
Diệp Sung cảm thấy bất an, anh không thể ngờ rằng thuốc lại phát huy tác dụng nhanh như vậy.
“Mỹ Đình, em chính là vợ của anh. Anh là Diệp Sung, em không nhớ sao?”
Lục Mỹ Đình cười thầm trong lòng, tiếp tục vai diễn của mình.
“Tôi… Tôi đã có chồng rồi sao? Tại sao tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-me-hop-dong-cua-con-gai-toi/3000004/chuong-54.html