“Được rồi tất cả đã thu xếp xong, nào đưa vali đây tôi xách anh bê mấy thứ lặt vặt đi” Bùi Doãn Hy phủi phủi tay định lấy chiếc vali thì bị Bác Minh Vương ngăn lại " Thôi đồ cũng có nhiều lắm đâu một mình tôi chuyển cũng được cô nghỉ ngơi chút đi cũng bận rộn cả một ngày rồi, sức đâu ra mà làm tiếp để tôi"
"Anh nói vậy là có ý gì tôi đây vẫn tràn trề sức lực nhá để tôi xách đừng có nhìn vẻ bề ngoài mà đánh giá chứ "
Bùi Doãn Hy không cam tâm khi nhìn thấy Bác Minh Vương nói như vậy ít ra cô cũng phải mang chút đồ chứ bộ để hắn chuyển hết thế này không biết cô hay hắn mới là người chuyển nhà nữa.
“Ây bó tay được rồi” Bác Minh Vương thở dài đỡ chán "Tôi chịu cô thôi, đã bảo là tôi sách cho mà không chịu, này được rồi cô xách cái này đi "Thay vì đưa cho Bùi Doãn Hy chiếc vali như cô muốn hắn chỉ đưa một túi đồ nhỏ dù sao hắn cũng là con trai sức dài vai rộng chút đồ này đối với Bác Minh Vương hắn trả nhằm nhò gì.
Bùi Doãn Hy do dự nhìn chiếc túi nhỏ trước mắt mà mãi không muốn cầm vì sở dĩ nó còn chẳng nặng bằng túi thịt ngoài chợ nhẹ như này cô còn cầm được hẳn chục túi.
“Cô cầm lấy đi tối rồi đó, có muốn nhanh không?” Bác Minh Vương lúc này đã túi lớn túi nhỏ tay xách nách mang mà bước ra khỏi cửa quay đầu lại nói vọng vào rục Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-mang-hy-vong-song/3509204/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.