Khi Chử Dung đi tới tìm Georgia thì thấy cậu ấy đang chạy bộ cả người đều là mồ hôi, mặt cũng hồng đến kỳ cục, bộ dáng mệt muốn sắp tắt thở.
“Xuống dưới.”
Chử Dung túm lấy cổ áo cậu kéo từ trên máy móc xuống thô lỗ xoa cái trán và mái tóc dính ướt mồ hôi của Georgia sau đó nhăn mày giáo huấn:
“Muốn huấn luyện thì cũng vừa phải, cậu đây là đang làm cái gì, ai để cậu luyện tập như vậy?”
Thật nhiều ngày không gặp hắn, Georgia có đôi chút sửng sốt rồi mới phản ứng lại, cầm lòng không đậu lộ ra một nụ cười tươi trên mặt, lỗ tai cũng giật giật, thân mật hỏi:
"Anh hết bận rồi hả? Xin chào, tôi là Georgia.”
Nói xong mong đợi mà nhìn hắn, chờ hắn tự giới thiệu.
Giọng thiếu niên mềm nhẹ bởi vì vận động nên mang theo tiếng khàn khàn thở dốc, phát âm ngôn ngữ thông dụng thực tiêu chuẩn, tuy rằng tốc nói rất chậm, nhưng lại không có gì lỗi trong lời nói cả, có thể thấy được Georgia thực sự nghiêm túc học cũng thường xuyên luyện tập.
Thật là một Ngốc Mao Kê rất nghe lời và biết nỗ lực
Biểu tình Chử Dung khó lường tay dịch đến lỗ tai nhọn đang không tự giác run rẩy của cậu trực tiếp vào vấn đề, nói thẳng:
“Nói cho tôi biết cậu đến từ nơi nào, tôi cần một đáp án.”
Tươi cười trên mặt Georgia cứng đờ, sau đó rất nhanh liền che dấu đi, biểu tình mờ mịt nghi hoặc nhìn hắn, như là không nghe hiểu lời hắn nói.
Chử Dung híp mắt, kéo kéo lỗ tai cậu lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lun-trong-tuong-lai/171100/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.