Nhận thấy được điểm này, trong lòng Georgia cả kinh, vội tiến đến bên cạnh Chử Dung tỉ mỉ cảm nhận một chút, lông mày nhíu lại —— thật không ngờ là phát ra từ trên người Bạch Mao Quái, chẳng lẽ Bạch Mao Quái bị những khoáng thạch màu đỏ thẫm đó làm cảm nhiễm
“Đừng loạn, theo sát tôi.”
Chử Dung thấy cậu dựa lại đây, nên thuận tay đem cậu nhét ở phía sau bảo vệ, sau đó tay cầm đèn pin rọi một vòng chung quanh.
Tầm mắt có thể nhìn thấy được những đồ vật đều đã bị hư hại, có lẽ bọn họ đã dừng ở chính giữ phòng.
Hẳn là ảnh hưởng do quặng Hồng Tích biến dị đang dần dần biến mất, nên cản giác đau đầu được giảm bớt, Chử Dung cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, bắt đầu thu gom lại tinh thần lực hỗn loạn.
Sau khi ổn định tinh thần lực, hắn ngước nhìn đỉnh đầu của Georgia, đi đến ven mặt tường kim loại sờ sờ, như suy tư cái gì —— không ngờ toàn bộ phóng xạ đều bị ngăn cách bên ngoài, nói cách khác kiến trúc này lúc trước được kiến tạo và tồn tại cùng quặng hồng tích tại nơi này.
Hơn nữa xem kết cấu mặt tường cùng cách bày biện trong phòng, kiến trúc này hẳn là có giá trị chế tạo rất xa xỉ.
—— xuất hiện trên tinh cầu khoáng vật hẻo lánh không người, cố ý kiến tạo khu vực có phóng xạ quặng hồng tích nặng như thế cùng với phần kiến trúc nằm ở giữa?
Nhất định là có vấn đề.
Hắn nhíu mày, lại dạo qua một vòng, muốn tìm một ít manh mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lun-trong-tuong-lai/171097/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.