Không khí phảng phất bị đông cứng.
Trang Vũ trừng lớn mắt nhìn Georgia đang đu trên người trưởng quan nhà mình, vừa kính ngưỡng lại ghen ghét —— kính ngưỡng là bởi vì không ngờ bé cưng dám đu trên người trưởng quan, gan thật lớn! Ghen ghét là bởi vì bộ dáng bé cưng dính người thật sự là quá phạm quy! Cô cũng muốn bị bé cưng ôm ôm (づ ̄ ³ ̄)づ
Độ ấm quanh thân tựa hồ lạnh mấy độ, thân thể vây quanh cánh tay nhanh chóng căng chặt, một cổ khí thế vô hình từ phía trên lao thẳng xuống, lỗ tai Georgia run lên, ngửa đầu nhìn ánh mắt sâu thẳm cùng biểu tình khó lường của Chử Dung, kéo kéo khóe miệng, nở nụ cười lấy lòng, ánh mắt chân thành —— cậu bảo đảm sẽ không gây rắc rối đâu, cầu xin đấy mang cậu đi cùng với!
Chử Dung kịp thời áp xuống bản năng tự phản kích của thân thể, ấn đường nhăn lại nhỏ đến mức không thể phát hiện, duỗi cánh tay làm mặt hắn xa chính mình một chút, lãnh ngạnh nói:
“Buông ra, đi xuống.”
Tuy rằng nghe không hiểu, nhưng ngữ khí có vẻ không tốt cho lắm.
Georgia thẹn thùng mà cười, do dự một chút, vẫn là ngoan cố không đi xuống, ngược lại đánh bạo duỗi tay xoa xoa cơ ngực căng chặt xem như trấn an, sau đó càng thêm lấy lòng mà cười với hắn, còn chủ động hướng đầu tới đem lỗ tai cọ cọ với đối phương—— Bạch Mao Quái cùng mẹ cậu thật giống nhau, rất thích niết lỗ tai cậu, trước kia cậu muốn xin mẹ làm chuyện gì thì chỉ cần để mẹ xoa xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lun-trong-tuong-lai/171093/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.