“Ứng Hàn Thời!” Đúng lúc này, một giọng nói vô cùng quen thuộc không biết từ nơi nào vọng tới. Anh lập tức ngẩng đầu, quan sát bốn phía xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Cẩn Tri đâu.
“Ứng Hàn Thời!” Cô lại gọi tên anh.
Anh mở to mắt khi nhìn thấy một quầng sáng màu bạc đột nhiên xuất hiện từ phía sau lan tỏa ra xung quanh. Giây tiếp theo, một thân hình mềm mại áp vào lưng anh.
“Cuối cùng…em đã có thể quay về bên anh rồi”. Cô thì thầm.
Sắc trời u ám, gió thổi qua cành lá, cây cỏ, phát ra âm thanh xào xạc. Cẩn Tri ôm chặt cổ Ứng Hàn Thời, tựa như chỉ cần buông tay anh sẽ biến mất. Ngửi thấy mùi mồ hôi tỏa ra từ người anh, cô nở nụ cười áy náy: “Có phải anh tìm em rất lâu rồi không? Em cũng không biết tại sao lại ra nông nỗi này”.
Ứng Hàn Thời quay người về phía cô, bốn mắt nhìn nhau, anh liền ôm cô vào lòng. Vì anh dùng sức tương đối mạnh nên xương cốt của cô hơi đau.
Thật ra, kể từ lúc từ không gian song song trở về, xung quang cô đã xảy ra một số chuyện lạ thường. Ví dụ như hôm xử lí tay họ Bạch, ngày hôm sau quay về ngôi biệt thự, cô nhớ rõ mình đã thiếp đi ở ngoài ban công, lúc tỉnh lại đã nằm trên sofa trong phòng khách. Sự việc tương tự xảy ra mấy lần nhưng cô cứ tưởng do Ứng Hàn Thời làm nên không mấy bận tâm.
Cho đến hôm nay, khi bị người Nano lôi xuống dưới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919658/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.