Chuông di động reo vang, Cẩn Tri mở mắt,phát hiện mình đang nằm trên sofa trong phòng ngủ. Trước đó còn ở ngoài ban công nhà Ứng Hàn Thời cơ mà,lẽ nào anh ta bế cô vào? Cẩn Trí ngây ra vài giây mới lần tìm điện thoại,nhìn thấy dãy số trên màn hình, cô hắng giọng rồi mới bắt máy: “cháu chào chú giám đốc”.
Ông giám đốc ngập ngừng: “Tiểu Tri! tình hình của cô thế nào rồi?”
Cẩn Tri lập tức hiểu ý, bình thản trả lời: “Cháu vẫn bình thường ạ!”
Giám đốc thư viện ho khan một tiếng: “Chuyện là thế này,hai ngày nay,có rất nhiều phóng viên đến Thư viện, ảnh hưởng đến hoạt động của cơ quan,theo tôi cô nên ở nhà nghỉ ngơi,đợi vụ này trôi qua rồi đi làm sau”
“Cháu xin lỗi đã làm phiền chú và mọi người” Cẩn Tri cất giọng thành khẩn.
Ông giám đốc lập tức nói: “Không sao cô đừng nghĩ ngợi nhiều,tôi không tin mấy chuyện viển vông đó, cô nhớ chăm sóc tốt bản thân”.
Cẩn Tri cười: “Cháu cảm ơn chú,đúng rồi....”
“Gì cơ?”
“Dù nghỉ nhưng cháu vẫn được lĩnh lương chứ?”
Ở đầu kia điện thoại,ông giám đốc nghiến răng: “Được”
Sau khi gác máy, tâm trạng Cẩn Tri tốt hơn nhiều,cuộc đời luôn tồn tại những người khiến bạn cảm thấy ấm áp.
Cô vừa định xuống tầng dưới,điện thoại đổ chuông. Cô cầm điện thoại lên xem,Trống ngực bất giác đập thình thịch.
“Alo”
“Cẩn Tri” Thanh âm trầm thấp của Tạ Cẩn Hành truyền tới “Em đang làm gì vậy?”
“Em đang ở nhà nghỉ”
“Gần đây công việc có bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919651/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.