Vừa xuống dưới, Cẩn Tri liền nhìn thấy Ứng Hàn Thời đang đứng đợi bên gốc cây. Nhiễm Dư vỗ vai cô: “Anh ấy “bám” chặt nhỉ. Lần này, cậu không thoát được rồi”.
Cẩn Tri nói khẽ: “Cậu đừng nói linh tinh, mau đi hẹn hò với anh chàng bụi đời của cậu đi!. Nhiễm Dư quả nhiên biến sắc mặt, bỏ đi thẳng.
Cẩn Tri tiến lại gần Ứng Hàn Thời, mở miệng hỏi: “Anh đến từ khi nào thế?”
Anh mỉm cười, nắm lấy tay cô: “Anh vừa mới tới”.
“Chúng ta đi đâu bây giờ?”
Anh mở cửa xe cho cô: “Đi ăn nhé!”
“Vâng.”
Ứng Hàn Thời rất hiếm khi ăn cơm ở ngoài. Vì vậy ,Cẩn Tri chọn một nhà hàng Quảng Đông gần cơ quan. Lúc này, nhà hàng vẫn còn vắng vẻ. Hai người chọn một góc yên tĩnh ngồi xuống.
Cẩn Tri vừa lật thực đơn vừa hỏi: “Anh muốn ăn món gì?”.
“Em gọi gì cũng được.”
“Vâng.” Cẩn Tri cúi xuống xem một lúc rồi lại ngẩng đầu: “Anh đừng nhìn em mãi như vậy”.
Ứng Hàn Thời đỏ mặt, quay đi chỗ khác. Cẩn Tri cười tủm tỉm, giơ tay vẫn nhân viên phục vụ. Vết thương của anh chưa lành hẳn nên cô chọn mấy món thanh đạm và gọi thêm cho mình một đĩa tôm hùm xào cay.
Thức ăn được bê lên, Cẩn Tri đeo găng tay nilon, chuyên tâm thưởng thức tôm hùm đất. Loáng một cái, cô đã chén hết nửa đĩa. Bình thường, cô luôn điềm đạm và dịu dàng. Đây là lần đầu tiên chứng kiến cô ăn uống thoải mái như thế, Ứng Hàn Thời cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919647/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.