Hồ nước trong vắt, phẳng lặng như gương vây quanh khu biệt thự. Hai bên đường các loài hoa nở rộ, đủ loại màu sắc, không khí trong lành và tĩnh mịch. Một chiếc xe hơi sang trọng chầm chậm lăn bánh trên con đường xanh mướt, Thẩm Gia Minh cười nói với mọi người: “Không gian sống khu này cũng được, nhưng tôi lại không thích ở đây. Thế nào bố tôi cũng sẽ giữ các vị ở lại cho mà xem”.
Ứng Hàn Thời chỉ mỉm cười nhưng không đáp lời. Cẩn Tri ngồi bên cạnh anh, dõi mắt ra bên ngoài. Mùi hương quen thuộc tỏa ra từ người anh khiến cô có cảm giác yên lòng.
Lâm Tiệp và Trang Xung cũng lặng thinh. Mặc dù bốn vị khách hết sức kiệm lời nhưng Thẩm Gia Minh cũng chẳng bận tâm. Anh ta vui vẻ nói liếng thoắng. Chiếc xe nhanh chóng đến ngôi biệt thự nằm ở vị trí trong cùng.
Trước cổng biệt thự là một dãy cột đá. Cẩn Tri chợt nhớ tới tin vỉa hè ông chủ nhà này từng mời Giám đốc thư viện tới xem phong thủy, cột đá cũng vì thế mà được đào trên núi đem về chôn ở đây.
Cả nhóm đi vào phòng khách liền nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi đứng bên cửa sổ. Nghe tiếng động, anh ta liền quay đầu. Đó chính là người đàn ông ở quán bar cùng Thẩm Gia Minh tối hôm ấy.
Thẩm Gia Minh đi tới vỗ vai anh ta, giới thiệu với mọi người: “Đây là Phó Tông Tư, người anh em tốt của tôi, đồng thời là trợ lý đắc lực của bố tôi.”
Phó Tông Tư mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919626/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.