Sau khi Cẩn Tri và Ứng Hàn Thời đi mất, Tiêu Khung Diễn sốt ruột ở nhà chờ đợi. Cuối cùng, boss đại nhân cũng quay quay về. Tiêu Khung Diễn tròn mắt. Chuyện này là thế nào vậy? Toàn thân boss ướt sũng và bẩn thỉu. Nên biết, người có thể đánh bại ngài chỉ huy trên trái đất này vẫn chưa còn ra đời. Lẽ nào... boss bị Tiểu Tri đánh một trận? Chuyện này cũng có thể lắm chứ, vì boss sẽ không động thủ với phụ nữ.
Anh ta lo lắng ra đón, “Anh sao vậy? Cô ấy đã chịu tha thứ cho anh chưa?”
Ứng Hàn Thời cởi giày, đặt ngay ngắn vào một chỗ mới nhướng mày nhìn anh ta. Tiêu Khung Diễn kinh ngạc khi phát hiện boss đang mỉm cười.
“Có lẽ... đã tha thứ rồi.” Anh đáp.
Tiêu Khung Diễn nghi hoặc nhìn Ứng Hàn Thời. Boss thường cười với anh ta nhưng nụ cười vui vẻ và dịu dàng như vậy rất hiếm gặp.
Ứng Hàn Thời thong thả đi vào phòng khách. Anh điềm tĩnh chẳng khác ngày thường nhưng Tiêu Khung Diễn vẫn phát hiện có chỗ nào đó bất thường. Sau đó, anh đi đến sofa, nhặt hai cái áo đang vắt trên thành ghế, gấp cẩn thận rồi đặt vào một góc.
Tiêu Khung Diễn ngây ra, bởi từ trước đến nay, việc vặt trong nhà đều do anh ta phụ trách. Lúc này, Ứng Hàn Thời lại đi dọn dẹp bàn ăn rồi xắn tay áo, bắt đầu rửa bát.
Tiêu Khung Diễn vội chạy đến, “Boss cứ để em làm là được.”
Ứng Hàn Thời không trả lời cũng chẳng dừng tay, “Thiếu tá John!” Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919602/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.