Trong hang động, Cẩn Tri và Trang Xung đã tới một nơi rộng lớn hơn, không khí càng ẩm ướt hơn. Nghe thấy tiếng nước chảy rócrách, họ liền quay đầu về bên đó, phát hiện dưới vách đá có một dòngsuối nhỏ, chỉ rộng khoảng một mét, không biết chảy về phương nào.
Cẩn Tri và Trang Xung lập tức dừng bước, soi đèn pin một lượt xung quanh.
Trang Xung đột nhiên mở miệng: “Cô thử đoán xem, liệu Tiểu Kiệt có trở thành xác chết trôi hay không?”
Cẩn Tri cất giọng chắc như đinh đóng cột: “Không đâu.”
“Ừ.” Trong lòng Trang Xung tự dưng khâm phục sự bình tĩnh và kiên định của Cẩn Tri.
Đúng lúc này, Cẩn Tri đột nhiên kêu lên: “Tiểu Kiệt!”
Trang Xung giật mình, lập tức soi đèn pin. Dưới chân tường đá ẩm ướt xuấthiện một thân hình nhỏ bé, bị trói vào một tảng đá. Đó chính là TiểuKiệt.
Hai người gần như lập tức lao tới. Cẩn Tri ôm Tiểu Kiệt vào lòng. Hơi thở của cậu bé yếu ớt, gương mặt trắng bệch, đôi mắt nhắmnghiền, rõ ràng đã bất tỉnh. Viền mắt cay cay nhưng cô cố nhịn, ra hiệuTrang Xung lấy con dao cắt sợi dây trói trên người thằng bé.
“Sao lại như vậy?” Trang Xung lên tiếng: “Ai trói nó ở nơi này?”
Cẩn Tri ngẩng đầu: “Anh còn nhớ lúc chúng ta mới đặt chân đến núi Y Lamkhông? Người lái máy cày bảo khu vực này gần biên giới nên xuất hiện tội phạm vượt biên. Tôi nghĩ, Tiểu Kiệt vô tình gặp phải bọn họ nên mới bịtrói ở đây. Chúng ta mau đưa nó ra ngoài trước đã.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-lang-gieng-cua-anh-trang/1919556/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.