Translator: Phương Uyển | Beta: Kỳ Giản Niệm
An Nghi nghe Tưởng Chính Khê nói như vậy thì trực tiếp cười nhạo.
“Tôi xem thường cậu, phiền cậu đi được bao xa thì đi đi.”
Đồng tử của Tưởng Chính Khê đột nhiên co lại, nhìn An Nghi đi lướt qua mình, khóe môi cong lên.
Được đấy, đúng là một người kiêu căng.
Có cá tính hơn cậu ta tưởng đấy, cậu ta càng thích.
…
Lúc An Nghi và Lạc Tiêu ăn trưa, cô đã kể cho cô ấy nghe chuyện Tưởng Chính Khê chặn ở cửa, sau khi nghe xong, Lạc Tiêu tức giận không nhịn được mà chửi thề.
“Sao lại có người mặt dày như thế? Loại đàn ông này vừa nhìn là biết chỉ muốn chơi đùa, chắc chắn đã lừa không ít cô gái.”
“Tớ thật sự chưa từng gặp người nào như vậy.”
“Nếu lần sau cậu ta còn như vậy, tớ sẽ nói thẳng với giáo viên, lớp 10 có một bạn nam quấy rầy cậu.”
“Tìm giáo viên thì có tác dụng chắc? Tớ thấy cậu ta không phải kiểu người sợ giáo viên.”
“Cũng đúng.”
Lạc Tiêu gật đầu, nhíu mày suy nghĩ, “Nếu thật sự không được thì cậu chỉ có thể nói với người nhà cậu.”
“Để xem đã, lúc nãy mình đã nói vậy rồi, có lẽ cậu ta sẽ từ bỏ.”
…
An Nghi vốn tưởng rằng những lời nói cay nghiệt ngày hôm đó sẽ khiến Tưởng Chính Khê bỏ cuộc, thật không ngờ, cậu ta lại kiên trì đến vậy, cách 2 ngày cậu ta lại đến trước cửa lớp cô, lần này tặng cho cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960132/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.