Translator: Mai Mai | Beta: Mian
“Cậu không thể ăn cay đúng không? Có cần gọi phục vụ đổi một phần không cay không?”
An Nghi thử thăm dò hỏi cậu, sợ cậu cảm thấy ngại không dám nói.
“Không cần đâu.”
Ninh Tinh Hà không muốn cô bị mất hứng, vì cậu biết An Nghi rất thích ăn cay.
An Nghi làm sao không thể cảm nhận được cậu đối với cô có bao nhiêu dung túng.
Có lúc cô có thể cảm nhận được Ninh Tinh Hà đối với cô có chút quá tốt, vì mọi thứ cậu đều thuận theo cô,mà không có ý kiến gì.
Cô sợ mình sẽ bị cậu làm hư, đến lúc đó biến thành làm người ta thấy ghét mình thì phải như thế nào?
Suy nghĩ của con gái rất kỳ lạ, nghĩ tới nghĩ lui chính là bay đi xa luôn rồi.
An Nghi rất thích mùi vị của món bún cá này, phảng phất hương thơm và vị chua của chanh, kết hợp với vị cay của ớt cùng mùi vị cá tươi ngon, húp một ngụm cũng đủ cảm thấy sảng khoái.
An Nghi ăn rất ngon miệng, một miếng lại tiếp một miếng, căn bản không ngừng được.
Ngược lại là Ninh Tinh Hà, mỗi lần gắp, đều giống như dùng sức lực cả một đời, tràn đầy do dự.
An Nghi quan sát cậu mấy lần, thấy cậu ăn mà cũng có thể đau khổ như thế, thật sự không nhẫn tâm.
“Cậu đừng cố ăn nữa, ngày mai vẫn còn phải tham gia thi đấu, nhỡ chẳng may ăn rồi lại bị đau dạ dày thì làm sao…”
An Nghi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960106/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.