Editor: Karnra + Mian
Ninh Tinh Hà nhìn chằm chằm điện thoại nghiêm túc một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm được tên An Nghi.
Cậu không do dự mà trực tiếp gọi cho An Nghi.
Cô vừa mới làm xong bài tập về nhà, vốn định nghịch điện thoại một lát, không ngờ lại nhận được điện thoại của cậu.
Trực giác của bản thân cho thấy nhất định cậu có chuyện gì, bằng không cũng không đột ngột gọi cho cô như vậy.
“Alo?”
Cô lên tiếng sau khi bắt máy.
Nhưng đầu bên kia lại trầm mặc một lúc lâu, nội tâm cô rất thấp thỏm.
“Ninh Tinh Hà, cậu bị sao vậy, sao không nói gì? Có phải đã có chuyện gì hay không?”
“…”
“Ninh Tinh Hà? Cậu không nghe thấy tớ nói à?”
“…”
“Có phải điện thoại cậu để trong túi nên không cẩ thận gọi nhầm đúng không?”
Cô liên tục hỏi cậu nhưng cũng không thấy phản hồi, thật kì lạ, trong lòng lại lo lắng.
“Nếu cậu không muốn nói thì tớ tắt máy nhé?”
Lúc sau bỗng nhiên có tiếng nói trong điện thoại.
“An Nghi…”
Cậu rất ít khi kêu tên cô, bất ngờ nghe được, trong lòng có chút run sợ.
“Ừm, tớ đây.”
Cô có chút lo lắng cắn môi, không biết làm sao.
Bỗng đầu bên kia truyền lại giọng nói dịu dàng: “Cậu đang làm gì đó?”
“Tớ vừa mới làm bài tập về nhà xong” An Nghi trả lời xong liền hỏi lại: “Còn cậu, tại sao lúc nãy không nói một lời nào vậy?”
Cô cảm giác Ninh Tinh Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960103/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.