Ngày hôm sau, Chu Khải Nhiên chở An Nghi và Chu Nhạc San đến thành phố Lệ.
An Nghi không báo trước với Ninh Tinh Hà, cô muốn tới đó cho cậu một bất ngờ.
“Sao em cảm thấy hai ngày tới chị sẽ rất vui thế nhỉ?”
Trên đường, Chu Nhạc San nói với An Nghi.
Bởi vì từ lần đầu tiên tới nhà bọn họ, cô vẫn luôn ủ rũ, không bao giờ cười cả, nhưng không biết từ khi nào, cô bắt đầu nở nụ cười, dường như là có chuyện gì vui.
Nghe thấy câu hỏi của Chu Nhạc San, An Nghi lập tức chột dạ đáp lại: “Mấy ngày nay chị không vui vì giận dỗi với ba mẹ, nhưng chị đâu thể suốt ngày ủ rũ được?”
“Đúng vậy.” Chu Khải Nhiên vội vàng tiếp lời: “Tốt nhất là em nên nghĩ thoáng một chút, đừng để người khác ảnh hưởng tới tâm trạng của mình.”
“Anh họ, em quen anh nhiều năm như vậy rồi nhưng chỉ có câu này là anh nói chính xác nhất thôi.”
Nghe bọn họ nói vậy, Chu Nhạc San đành hừ nhẹ.
Ai không biết còn tưởng bọn họ mới là anh em.
Thành phố Lệ cách thành phố Minh không xa lắm, hơn ba giờ bọn họ đã đến nơi rồi.
Lục Lâm đã đặt khách sạn cho họ từ trước nên Chu Khải Nhiên trực tiếp lái xe tới đó.
An Nghi tưởng rằng cô và Chu Nhạc San sẽ ở cùng phòng, ai ngờ Lục Lâm lại rất hào phóng đặt cho họ mỗi người một phòng, lại còn toàn là phòng VIP nữa.
Cả ba phòng đều ở tầng 17,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960039/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.