Editor: Saki | Beta: Mian
An Nghi và Lạc Tiêu bật cười khi nghe điều này.
“Cậu nói thiếu cái này, vậy chúng tôi đây thật đúng là bất lực.”
Lạc Tiêu nói xong mà buồn cười, tiếp theo An Nghi bổ sung một câu, “Nếu cậu nói cậu thiếu bạn trai, thì hai bọn tôi ngược lại có thể giúp cậu suy nghĩ thêm một chút biện pháp.”
Nghe vậy, đầu Mộ Cảnh Nhiên nổi đầy vạch đen.
Cậu ta rõ ràng nói một câu nghiêm túc như vậy, làm thế nào bị biến thành trò đùa của hai cô rồi?
Trầm mặt một lát, Mộ Cảnh Nhiên làm bộ thở dài, “Quên đi, nếu không chuẩn bị, tiểu gia tôi cũng không trách các cậu, chờ đến lát nữa hát bài sinh nhật to hơn một tý cho tôi nghe là được rồi.”
Ba người cười cười nói nói đi đến quán bar, xuống xe, Lạc Tiêu kéo tay An Nghi, nói nhỏ với cô: “Quán bar này là quán mới nổi tiếng trên mạng, nghe nói bên trong có rất nhiều ca sĩ hát giỏi, còn có các anh trai nhỏ”
“Ừm, tớ cũng có nghe nói qua.”
Hai cô gái thì thầm xôn xao, đi theo Mộ Cảnh Nhiên vào phía trong.
Mộ Cảnh Nhiên đã đặt một nhà hàng lớn, ngay đối diện với sân khấu nơi ban nhạc hát, tầm nhìn đặc biệt tốt.
Trời chưa tối nên lúc này quán hầu như không có khách, trông vắng vẻ.
Lúc ba người bọn họ đến chỗ đó, tất cả bạn bè bằng đều đã tới, vừa nhìn thấy An Nghi và Lạc Tiêu liền nói: “Ồ, công tử Mộ còn mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-sao-sang-giua-nhan-gian/2960011/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.