“Đáng chết! Rốt cuộc bọn họ đi đâu?”
Màn đêm buông xuống, Nguỵ Thiên Thanh và Quản Linh Nhi đứng trên tường thành cao cao nơi biên quan, tâm tư lao lực quá độ.
Từ khi nhìn thấy dòng tin nhắn Tần Duy Ngã để lại, Nguỵ Thiên Thanh và Quản Linh Nhi có thể nói là liều mạng không màng đến thân thể, vận dụng tuyệt thế khinh công chạy tới chạy lui đông tây nam bắc vô số lần, vậy mà vẫn không tìm thấy bóng dáng huynh đệ Tần gia.
“Hay là bọn họ căn bản không rời khỏi Tiếu ngạo sơn trang?” Quản Linh Nhi nghĩ tới một khả năng.
“Không phải đâu, chúng ta đã tìm tất cả những nơi có thể tìm trong sơn trang rồi, chẳng phải không tìm thấy sao?” Nguỵ Thiên Thanh lắc đầu phủ định.
“Vậy vì sao chúng ta tìm lâu vậy rồi mà không có một chút tin tức nào?” Quản Linh Nhi bực bội không thôi. Tiểu Tôn Tôn của nàng vừa mới ăn quả kia chưa được mấy ngày, thân thể nhất định vô cùng ham ngủ, nếu trên đường đi mà lăn ra ngủ thì…
“Muội biết rồi!!” Quản Linh Nhi rốt cuộc nghĩ ra bọn họ sai ở chỗ nào.
Cái gì? Nguỵ Thiên Thanh chờ nàng nói tiếp.
“Tuy bọn họ không ở trong trang, nhưng nhất định còn ở gần trang!!”
“Muội khẳng định?”
“Đúng vậy! Muội quên nói cho huynh, Cấm quả tuy hiệu nghiệm, song nó có một tác dụng phụ, văn hiến trong cung đã ghi lại: ‘Người ăn Cấm quả, trong vòng bảy ngày Cấm quả còn công dụng nhất định sẽ cực kì thích ngủ, một ngày sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925666/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.