Nguỵ Thiên Thanh cũng không muốn lần đầu tiên ôm nhau sau khi mình khôi phục trí nhớ lại để người mình yêu chịu khổ, nhưng Tần Duy Ngã vừa co một cái đã thổi bay hết sạch lý trí của y. Y hiện tại, chỉ muốn hảo hảo tận tình rong ruổi trong dũng đạo ấm nóng, cho đến khi vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.
“Ưm…Ưm…” Tần Duy Ngã cắn môi, tiếp nhận toàn bộ nhiệt tình y đưa tới.
Chờ đến khi hai người thu binh kết thúc, trăng cao đã muốn treo quá đầu.
“Hộc!Hộc–!” Tần Duy Ngã tựa trên người Nguỵ Thiên Thanh không ngừng thở phì phò.
Từ buổi sáng đến giờ, hai người trừ bỏ ôm nhau hắc hưu hắc hưu, ngay cả cơm trưa cũng không rảnh để ăn. Một ngày qua đi, Tần Duy Ngã đầu óc choáng váng, mắt hoa lên, tứ chi mềm nhũn nằm úp sấp trên giường.
“Li Nhi…Li Nhi nên dậy rồi.” Mặc dù bị y giày vò lăn lộn cả một ngày, nhưng dù sao cũng đã thành quen, hắn còn chịu được. Nhưng Li Nhi bị Nguỵ Thiên Thanh điểm huyệt ngủ, cứ để vậy nữa sẽ không tốt.
Nguỵ Thiên Thanh tất nhiên hiểu được đạo lý này, cho nên mặc dù nhiệt tình vẫn tăng vọt như cũ, y cũng đành tạm thời áp chế, mặc y phục bế Tần Duy Ngã nằm lên giường, sau đó giải huyệt cho Li Nhi.
“Ngươi nghỉ ngơi đi, để ta chuẩn bị nước tắm cho ngươi.” Nói xong, y lại hung hăng cắn mút cánh môi của Tần Duy Ngã, thẳng đến khi hắn không thở nổi mới buông ra.
Người này bình thường mặt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925652/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.