.
Coi cái dáng vẻ chân chó của ngươi kìa, thiên hạ đệ nhất kiếm gì chứ, hẳn phải gọi ngươi là thiên hạ đệ nhất dâm tiện mới đúng! Tần Duy Ngã nhìn y rời đi, vươn tay xoa xoa nơi eo không còn quá bủn rủn. Con bà nó, tối hôm qua bị y trói làm cả một đêm, tay đều sắp rách da tới nơi, y thế nhưng vẫn không buông hắn ra, thật sự là quá đáng giận! Còn nữa, hắn đã bị buộc thành vậy, thế mà y còn chơi ra đủ thể loại đa dạng như thế…
Tưởng tượng đến cảnh tượng phong lưu giữa đêm muộn hôm qua, Tần Duy Nhã lại sôi máu. Đêm qua y dùng sức như thế, trên đùi mình chắc vẫn còn lưu lại dấu tay đi? Mất công mấy ngày trước mình còn phát thệ, tuyệt không để y chạm vào dù chỉ một ngón tay! Giờ thì hay rồi, lời thề bị phá huỷ, về sau thực sự phải để mặc y muốn làm gì thì làm!
Không được! Thứ kia của y mạnh như vậy, nếu để mặc y…Không phải mình sẽ tinh tẫn nhân vong sao! Ai nha! Không được không được, phải nghĩ cách. Dùng châm? Chỉ sợ y sẽ không phối hợp đi? Hơn nữa nếu chẳng may thực sự không dựng lên được nữa thì biết làm thế nào? Dùng dược? Nhưng mà từ khi mình đi theo y, căn bản không có cơ hội đi nghiên cứu cái này. Hỏi Độc Tôn? Hình như hắn cũng không chế mấy thứ mà hắn cho là tầm bậy tầm bạ này. Làm thế nào mới tốt đây? Đúng là hao tổn tâm trí.
Bên này Tần Duy Ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925601/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.