Ở trong phòng ngơ một lúc, cảm thấy chán phát sợ, Tần Duy Ngã quyết định ra ngoài.
Đứng trên phố ồn ào náo nhiệt, hít thở bầu không khí tự do không có Nguỵ Thiên Thanh, Tần Duy Ngã cảm giác cả người như muốn bay lên.
Ha hả!! Thấy ánh mắt ái mộ của các nữ tử trên đường, tự hào nam nhi ẩn dật đã lâu của Tần Duy Ngã rốt cuộc trồi lên.
Quả nhiên, ta vẫn là Tần đại thiếu anh tuấn tiêu sái trước kia!! Mỹ nhân mỹ nhân ta đã trở lại!!
Tần Duy Ngã lâng lâng bắn đào hoa bốn phía, nhất thời một tiếng thét chói tai của nữ tử truyền tới.
“Tần Duy Ngã!”
Hở? Nhanh như vậy đã có mỹ nhân tới tìm ta sao? Tần Duy Ngã hất tóc, phong tình vạn chủng cười hướng về phía trước.
“Là ngươi! Hoạ thuỷ!” Không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị doạ nhảy dựng. Đứng trước mặt hắn không phải ai xa lạ, chính là nương tử của Yến Văn An Ngưng Sơ.
“Ngươi gọi ai là hoạ thuỷ!” Ngưng Sơ xông lên kéo vạt áo hắn, giận không có chỗ phát.
“Ngươi hại ta thiếu chút mất mạng, không phải hoạ thuỷ thì là gì!” Tần Duy Ngã hơi rụt lại, nghĩ đến chính là vì nữ nhân này hại hắn mới bị người nhà nhạo báng, lại ưỡn ngực thẳng lưng.
Ngưng Sơ bị hắn nói mới nhớ ra mình đến đây là muốn bồi tội với hắn, vội vàng buông tay, xấu hổ nhìn hắn, “Ai biểu ngươi vừa mở miệng đã gọi ta là hoạ thuỷ, sinh khí là chuyện đương nhiên.”
Quên đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925590/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.