Lúc ăn cơm tối, Nguỵ Thiên Thanh bế Li Nhi về, ngoài ý muốn chính là y còn mang theo một người khác.
“Vị cô nương này…Là ai vậy?” Tần Độc Tôn hai mắt trông mong nhìn hồng y cô nương đi cạnh Nguỵ Thiên Thanh. Nói thật, hắn thường xuyên đi theo sư phụ hành nghề y, gặp qua không ít mỹ nhân, nhưng chưa một ai khiến hắn có cảm giác như thế này — tim đập thình thịch.
“Bá phụ, bá mẫu, Tần gia ca ca, ta họ Quản, Quản Linh Nhi. Mọi người gọi ta Linh Nhi là được.” Hồng y cô nương ngọt ngào làm lễ với mọi người.
Tần, Tần gia ca ca? Tần Độc Tôn nghe Quản Linh Nhi gọi mình, trái tim thiếu chút nhảy khỏi lồng ngực.
“Thiên Thanh, Quản cô nương với con là…” Đan Vô Ưu liếc Linh Nhi, yêu! Y phục đỏ rực, mắt to trong suốt, núm đồng tiên nhỏ xinh hai bên má, vừa nhìn đã biết là người hoạt bát linh động.
“Nương, đây là tiểu sư muội của con, nghe được tin con và nương tử tới đây, cho nên đặc biệt tới thăm con.” Nguỵ Thiên Thanh cười, giải thích nghi hoặc cho hai lão gia Tần gia.
Tiểu sư muội này hai năm trước đã được Nhâm Dữ Phi đưa đến gặp Nguỵ Thiên Thanh một lần, lúc ấy nàng cũng mặc một thân hồng y, ôm Nguỵ Thiên Thanh trọng thương chưa lành khóc đến đứt từng ruột gan, nếu Nhâm Dữ Phi không cản nàng, không biết nàng sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì.
“Sư muội…của con?” Đan Vô Ưu chỉ chỉ Quản Linh Nhi.
“Vâng, Linh Nhi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-la-nuong-tu-cua-ta/1925580/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.