“Ngươi mạnh khỏe nha, đại lão bản”
Mặc dù sớm đã biết trong nhà trọ tám tầng này là đầm rồng hang hổ, nhưng là hắn trăm triệu cũng không nghĩ tới thân phận của hắn trong thời gian ngắn như vậy đã bại lộ.
Mấy ngày ?
Chớ có nói đùa, từ xế chiều hôm qua đến phút này cũng có thể coi là không quá hai mươi bốn giờ. Thật là gặp quỷ !
“Ngươi làm sao mà biết được”. Hắn cười khổ.
“Ta không phải đã nói với ngươi nơi đây có mạng lưới tình báo cao thủ sao ? Không có gì là không tra ra được.” Vu Hàn mỉm cười đắc ý.
“Là sao ?”
“Ngươi cho rằng ta lừa ngươi ?”
Thiệu Giác lắc đầu :
“Ta không nghĩ ngươi gạt ta, chẳng qua không nghĩ thân phận nhanh như vậy đã bị phơi bày.”
“Cho nên hai năm qua ngươi trở thành đại lão bản có tiếng vì cớ sao chịu thiệt tới làm ở quán cà phê này ? mục đích là gì ?” Nàng dù bận nhưng vẫn tìm hiểu hắn.
Nếu Thiệu Giác là công ty phái tới thì bắt tay điều tra ở công ty đó là phương pháp đơn giản nhất. Cho nên tối hôm qua ăn tối xong, nàng chạy lên tầng tám la cà, thuận tiện nhờ La Kiệt giúp nàng tra một chút về lai lịch của Thiệu Giác. Không nghĩ đến La Kiệt căn bản không cần điều tra, vừa vào máy tính của công ty đối phương tra hai chữ Thiệu Giác liền cho ra một danh sách tài sản khổng lồ cùng chức danh đại lão bản, làm cho nàng tại chỗ há hốc mồm nói không ra lời.
Hắn gần ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-kia-lao-ban/180528/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.