Hai mươi người chúng tôi bôn ba vật vã rất lâu, rốt cục lúc hoàng hôn thì tới được một chỗ khá bằng phẳng giữa sườn núi, đây chính là nơichúng tôi dựng chỗ ở tạm.
Nghỉ ngơi phục hồi lại một chút, đội trưởng liền phát lều trại cùngvới túi ngủ, hơn nữa còn chỉ sơ qua phương pháp dựng lều. tôi với ChungNguyên dựng xong lều trại, đem vật dụng xếp vào xong còn ngồi ở cửa lềuchụp cái ảnh làm kỉ niệm. nói thật, tôi đặc biệt không thích cùng contrai ở chung một lầu, trong lòng vẫn còn oán giận, cũng may đến lúc đómọi người ai cũng chui vào túi ngủ của mình, không mảy may ảnh hưởng gì. Bây giờ đang là hoạt động tập thể, tôi không thể cố tình gây sự được.
Dựng xong hết lều trại, mọi người vây quanh cùng nhau làm cơm chiều.
Tuy rằng nơi này là rừng đã được khai phá, nhưng trừ bỏ khu vực gầnchân núi có bán nước và đồ ăn, những chỗ khác vẫn còn nguyên vẻ hoangvắng. tất cả thực phẩm cùng đồ dùng nhà bếp của chúng tôi đều là mangđến, bởi vì quá nhiều đồ nên những vật dụng nhà bếp đều khá đơn giản,chỉ có vài cái bếp than, dụng cụ nướng, hơn nữa trong núi quan trọngnhất là phòng cháy, thế nên chúng tôi đặc biệt quan sát kĩ mấy cái bếpthan. Đồ ăn mỗi người chuẩn bị không thống nhất cũng không quản lí,riêng về rau cỏ, chỉ mang theo một ít có thể nấu với thịt, tôm cá, raudưa, đậu và một ít gia vị … tuy rằng đơn giản nhưng tại vùng sơn dãkhông thôn không quán này cũng coi như là phong phú.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/79156/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.