Lần đóng quân dã ngoại này của hội bảo vệ môi trường diễn ra vào lễLao Động, trong nửa tháng tới chúng tôi mỗi ngày đều đặn 9h tối phảixuất hiện ở sân thể dục để tập huấn. Bởi vì phải đi núi nên rất cần thểlực, hơn nữa những người tham gia dã ngoại đều là dân nghiệp dư cho nênphải huấn luyện trước, tuy rằng không thể thay đổi thể trạng ít nhấtcũng làm cho chúng tôi thích ứng được cường độ tiêu hao thể lực cao.
Phần lớn nội dung tập huấn là chạy dài, ngẫu nhiên chắn một vài ràonhảy, thể lực của tôi cũng không phải người bình thường, phải nói là nửa vời, lần tập huấn này tuy không đến nỗi ngắc ngoải nhưng cũng thực quávật vã, đương nhiên những người không cùng loại với tôi thì không nóiđến, nhưng cũng đừng như Chung Nguyên chứ, thằng cha này liên tục chạynửa giờ, thoải mái như đi bộ, tôi thực nghi ngờ hắn ta là người máyrobot j đó.
Lúc tập huấn Chung Nguyên không có nhiều thời gian chọc điên tôi, tại hắn lúc nào cũng bị con gái bu quanh, nhất là lúc chạy bộ. cuối cùnghắn đơn giản vươn dài sải chân chạy nhanh hơn, mấy nàng kia cũng chỉđành nhìn hắn xa xa mà thở dài, tôi lết thết đằng sau thực có cảm giáchưởng thụ, nhìn đi, hóa ra người chạy trốn không chỉ mình ta …
Thỉnh thoảng Chung Nguyên lướt qua cạnh ta, quay người chạy, đối mặtvới tôi, sau đó giơ di động tủm tỉm nói: “Đầu gỗ, cười một cái nào.”
Tôi lúc này mặt đầy mồ hôi, thở phì phò, ngay cả chửi người cũng không có sức, còn cười à?
Thế là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/79154/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.