Mãi tới mới hiểu được lí do tại sao Chung Nguyên lại tự nguyện chotôi thời gian một tuần tự do để suy nghĩ, hóa ra là bởi vì anh ấy cầnthời gian để chuẩn bị hôn lễ -.-!!
Tuy nói kết hôn trong một tuần thật quá gấp, nhưng công nhận hiệu quả của người này quá cao. Anh ấy xin nghỉ phép [đương nhiên cái công tykia là công ty nhà, xin phép này nọ dễ như ăn kẹo], thuận tiện cũng xincho tôi nghỉ, sau đó mỗi ngày tha lôi tôi bận rộn đủ thứ, còn có rấtnhiều đội nhân mã hỗ trợ, một tuần sau, tôi mặc áo cưới trắng tinh, cùng ba bước đi trên thảm đỏ.
Ba tôi đặt tay tôi vào tay Chung Nguyên, mắt hoe đỏ dặn dò anh mấycâu đơn giản, tôi đứng bên nghe, không biết thế nào lại chảy nước mắt.Ba tôi là người làm nông bình thường, cũng như nhiều nông dân khác, chất phác hiền lành. Ba lại là người thành thật, cũng không nói nhiều, nhưng tính cách và cơ trí thật sự độc đáo, thế giới quan của tôi căn bản làhình thành dưới sự dạy dỗ của ông. Ba nói, con người cho dù thông minhmấy vẫn là kẻ ngốc, cái gì cũng là thứ yếu, quan trọng nhất là sống phải kiên định. Ba nói, mặc kệ trong tương lai trở thành người thế nào, conphải nhớ kĩ, tất cả mọi người đều bình đẳng, không ai giàu có mà hơn ai, không cần những lợi thế hẹp hòi đó. Ba nói, con người trưởng thànhtrong thất bại, thi không tốt không cần phải khóc nhè, con nhìn ba, vợbỏ đi cũng không khóc. Ba còn nói, không cần quá nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297372/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.