Tiểu Nhị than thở, nó với Tiểu Kiệt phải đối đầu với sự khinh bỉ củangàn vạn hủ nữ mới dám quay bộ phim này, bởi vì đây thực ra là một bộphim nam nữ khoác giả tấm áo nam nam thôi. Nhưng nó cũng đành chịu vậy,tìm mỹ thiếu niên đã không dễ dàng, làm sao tìm được hai mĩ thiếu niêntình nguyện ôm ôm ấp ấp, chuyện đó là chuyện không thể cầu mà có đượcnha.
Khoản tài trợ của Chung Nguyên và Tô Ngôn rất có ích, Tiểu Kiệt mừngrỡ cười toe. Hội điện ảnh đổi mới trang bị, lại còn cấp cho chúng tôimấy bộ trang phục kha khá. Trang phục diễn trường tôi làm cũng được lắmnha, nhìn Chung Nguyên với Tô Ngôn mặc vào, thật là quyến rũ, là tôinghĩ vậy thôi, Tiểu Nhị nói đó là bộ đồ dụ tiểu thụ >
Sau khi chuẩn bị xong hết, bộ phim của chúng tôi khởi quay vào một ngày thu khí trời mát mẻ.
Ngày đầu tiên cũng chưa làm gì, mọi người hội lại cùng bàn bạc, cổ vũ tinh thần nhau, sau đó tới thẳng nhà hàng, sau khi càn quét nhà hàngxong lại chạy tới quán karaoke. Là người luôn luôn có tinh thần tập thể, tôi đương nhiên cũng bám theo xem náo nhiệt.
Lúc ăn cơm Tiểu Nhị và Tiểu Kiệt hai con ôn dịch lén chuốc rượu tôi,biến tôi thành đồ đần. Đến karaoke, mọi người lại hào hứng kêu bia, tôicũng hưng phấn uống cùng bọn họ.
Chung Nguyên ngồi bên cạnh tôi, giật chai bia trong tay tôi, cau mày nói: “Say thế rồi còn uống nữa.”
Tôi lớn miệng đáp: “Nữa, nữa, cho ta uống!”
Chung Nguyên nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-khong-vao-dia-nguc-thi-ai-vao/3297344/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.